
Lúc ấy, có một ông ăn mặc sang trọng lái xe đi ngang qua đó, trông thấy cô bé nhưng ông chẳng thèm nhìn đến lần thứ hai.
Khi về nhà thoải mái trong căn nhà ấm cúng với vợ con, trước mâm cơm thịnh soạn, hình ảnh cô bé bỗng hiện ra rõ rệt trong đầu ông. Ông thở dài và phàn nàn cùng Chúa: “Tại sao Chúa để cho những hoàn cảnh như thế xảy ra trên cõi đời này?”
Hình ảnh cô bé đáng thương cứ ám ảnh trong đầu ông mãi. Chịu không được ông mới lẩm bẩm trách Chúa : “Chúa quyền phép vô cùng, tại sao Chúa không làm cái gì để giúp đỡ cô bé nghèo khổ đáng thương ấy?”
Lúc đó, tự thâm tâm ông nghe tiếng Chúa phán: “Ta đã làm rồi chứ sao lại không. Ta đã dựng nên con!”.
Bạn thân mến, trong cuộc sống thường ngày đôi lúc chúng ta cũng có suy nghĩ giống như người đàn ông trên trước nỗi khốn khổ của anh chị em đồng loại. Bạn hiểu và hành động như thế nào khi Chúa nói với bạn :"Ta đã dựng nên con" ?
"Ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này uống, dù chỉ một chén nước lã thôi, vì kẻ ấy là môn đệ của Thầy, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu." (Mt 10, 42)
Ước gì trong ngày cuối năm này chúng ta hãy nhớ tới và hành đọng cụ thể với những mảnh đời bất hạnh hon chúng ta. Amen
LM. Xaviê Nguyễn Huy Liệu