Quả thật, Ta bảo các con: một trong các con sẽ phản thầy.
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy có ít nhất là ba vần đề cần nhên cân nhắc.
Trước hết, khi tình yêu của chúng ta đối với Thiên Chúa trở nên nguội lạnh, Thì chắc chắn cuộc sống tâm linh của chúng ta sẽ dễ bị những thứ khác cám dỗ, nơi mà trông thật là rất hấp dẫn, tưỡng như đang cung cấp cho chúng ta những món ăn ngon lành, tuyệt hảo. Nhưng, trên thực tế, đấy lại là chỗ thật là dơ bẩn đầy dẫy nhữngchất độc hại thật đáng lo ngại. Với sự yếu đưối, và mỏngdòn bẩm sinh của chúng ta, chúng ta không nên để cho ngọn lửa nhiệt tình của chúng ta dịu xuống một cách mau lẹ, Lòng nhiệt thành mà nếu không sự hợp lý, ít nhất là về tinh thần, sự nối kết giữa chúng ta với Ngài, người mà đã yêu thương chúng ta đến độ đẵ đánh đổi o cuộc sống của Ngài cho chúng ta.
- Việc để suy niệm thứ haiđó là việc lựa chọn địa điểm mà Chúa Giêsu muốn tổ chức ăn mừng lễ Vượt qua của Ngài. "Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy nhắn: thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thầy".” (Mt 26: 18). Có lẽ, chủ nhân ngôi nhà không phải là một người bạn bí mật của Chúa. Nhưng chúng ta có thể khẳng định là anh ta phải là người có lỗ tai rất tốt để có thể nghe "bên trong" những lời mời gọi của Chúa. Cólẽ Chúa Giêsu đã đối xử với anh ta một cách rấtmật thiết, Như Ngài thường làm với chúng ta, trong cả ngàn sự ưu đãi, và do đó mà chủ nhà đã mở cửa để đón tiếp Ngài và các môn đệ trong nhà của mình . Khi chúng ta nghe tiếng mời gọi của Ngài, chúng ta phải biết "đầu hàng", bằng cách gạt bỏ tất cả những lời ngụy biện và vui vẻ chấp nhận Lời mời gọi của Ngài và sẵn sàng vâng theo Lời Chúa dạy như thánh Phêrô đã nghe lời thiên thần đến giải cứu Phêrô trong nhà giam : "Ðứng dậy mau đi!" (Cv 12: 7).
Động cơ thứ ba để chúng ta suy niệm đó là những hành động của kẻ phản bội, những người đang cố gắng để che giấu tội ác của mình trước ánh mắt sắc sảo của Đấng thông biết mọi sự. Adong, và sau này Cain con trai của Adong cũng đã thử che dấu Thiên Chúa, nhưng cả hai đều không có dấu được mọi sự trước mặt Chúa. Trước khi trở thành vị Thẩm phán chính công minh nhất của chúng ta, Thiên Chúa đã xuất hiện trước chúng ta như một người cha và một người mẹ, những người không bao giờ chịu bó tay đầu hàng với ý tưởng lả để mất con của mình. Trái tim Chúa Giêsu không bị đau khổ quá nhiều vì sự phản bội như các môn đệ của Ngài đã làm, nhưng Ngài sẽ đau khổ hơn mỗi khi mỗi người chúng ta đã đi sai và chệch hướng của Ngài.
Comment:Fr. Raimondo M. SORGIA Mannai OP (San Domenico di Fiesole, Florencia, Italy)
Truly, I say to you: one of you will betray me
Today, the Gospel proposes us —at least— three considerations. The first one is that, when our love for God cools off, then our will yields to other temptations, where voluptuousness seems to offer us more savories dishes while, in fact, they are prepared with degrading and disturbing poisons. Given our congenital fragility, we should not allow the fire of our fervor to cool down, fervor which if not sensibly, at least mentally, links us to him, who has loved us to the point of giving his life for us.
The second consideration refers to the mysterious election of the place where Jesus wants to celebrate His Paschal Supper. «Go into the city, to the house of a certain man, and tell him: ‘The Master says: My hour is near, and I will celebrate the Passover with my disciples in your house’» (Mt 26:8). Maybe, the master of the house was not one of our Lord's confirmed friends, but he must have had a very good ear to be able to listen to his “inside” calls. Our Lord would have spoken to him intimately —as He so often does with us—, throughout a thousand incentives, so that he would open his door. His imagination and omnipotence, which support his infinite love for us, have no limits and express themselves in ways always apt to every personal situation. When we hear his call we have to “surrender”, by leaving aside all sophisms and by happily accepting this “liberator messenger”. It is just as if someone would come to our prison door and would invite us, as the Angel did with Peter, by saying: «Arise up quickly!» (Acts 12:7).
The third motive of meditation is offered to us by the traitor who is trying to conceal his crime before the Omniscient's keen stare. Adam had already tried it, and later on, Cain his son, too, but both to no avail. Before becoming our most exacting Judge, God appears before us as a father and a mother, who do not surrender to the idea of losing their son. Jesus' heart suffers not so much because of the betrayal as it does with the realization that a son is irretrievably going astray from him.
The second consideration refers to the mysterious election of the place where Jesus wants to celebrate His Paschal Supper. «Go into the city, to the house of a certain man, and tell him: ‘The Master says: My hour is near, and I will celebrate the Passover with my disciples in your house’» (Mt 26:8). Maybe, the master of the house was not one of our Lord's confirmed friends, but he must have had a very good ear to be able to listen to his “inside” calls. Our Lord would have spoken to him intimately —as He so often does with us—, throughout a thousand incentives, so that he would open his door. His imagination and omnipotence, which support his infinite love for us, have no limits and express themselves in ways always apt to every personal situation. When we hear his call we have to “surrender”, by leaving aside all sophisms and by happily accepting this “liberator messenger”. It is just as if someone would come to our prison door and would invite us, as the Angel did with Peter, by saying: «Arise up quickly!» (Acts 12:7).
The third motive of meditation is offered to us by the traitor who is trying to conceal his crime before the Omniscient's keen stare. Adam had already tried it, and later on, Cain his son, too, but both to no avail. Before becoming our most exacting Judge, God appears before us as a father and a mother, who do not surrender to the idea of losing their son. Jesus' heart suffers not so much because of the betrayal as it does with the realization that a son is irretrievably going astray from him.