Headlines
Loading...
Có lúc lời cầu xin cho khỏi bệnh được như ý / lúc khác không được khỏi.

Có lúc lời cầu xin cho khỏi bệnh được như ý / lúc khác không được khỏi.

Có những trường hợp khác mà người ta được khỏi bệnh thì y-khoa-học cũng không cắt nghĩa được tại sao, mà chỉ thấy rằng người ta được khỏi bệnh mà không phải do cách chữa trị của bác sĩ, cũng không phải do thuốc chữa. Thường người ta gọi những trường hợp được chữa khỏi như vậy là do phép lạ. 

Phép lạ vẫn xẩy ra hằng ngày trong thời đại ta đang sống. Chỉ cần dùng con mắt đức tin là người ta có thể nhận ra và chứng kiến phép lạ. Hằng ngày người ta còn có cơ hội để bầy tỏ đức tin vào quyền năng Chúa, xin Người cứu chữa. Ðiều mà người ta cần có là lời cầu xin. Và lời cầu nguyện của ta phải đi đôi với đức tin, vì nếu cầu nguyện mà không có đức tin thì lời cầu nguyện chưa chắc gì được Chúa chấp nhận. Bằng chứng được ghi lại trong Phúc âm là khi người Pharisêu xin Ðức Giêsu một dấu lạ, Người từ chối việc làm phép lạ vì họ không có lòng tin (Mc 6:5,6) hay họ chỉ muốn thử Người (Mc 8:11-12). Trái lại ta thấy đức tin của người đàn bà loạn huyết và của viên trưởng hội đường là một đức tin quả quyết, vững mạnh, đơn sơ, chân thành và khiêm tốn. Phúc âm ghi lại: Ông ta sụp xuống dưới chân Người (Mc 5:22); còn người đàn bà xuất huyết đến phủ phục trước mặt Người (Mc 5:33). Là người, người ta cũng cảm thấy khó từ chối khi có ai kêu cầu đến họ một cách khiêm tốn và khẩn khoản như vậy.

Bất cứ khi nào Chúa làm phép lạ là đều do người ta xin với lòng tin. Nếu không có đức tin, sẽ không có phép lạ, cũng không được ơn chữa lành. Tất cả những người được thụ hưởng phép lạ của Chúa đều có một điểm giống nhau là họ được thúc đẩy bởi lòng tin vào quyền năng và lòng thương xót của Chúa.

Ðôi khi người ta có thể có thái độ như người Pharisêu, nghĩa là cứ ngồi đó há miệng chờ ho, đợi cho Chúa làm phép lạ, trước khi họ đặt tin tưởng vào Chúa. Còn Thiên Chúa thì lại muốn ta bầy tỏ niềm tin trước đã, trước khi Người hành động. Chúa biết nhu cầu thiếu thốn của mỗi người. Tuy nhiên nếu ta đóng cửa nhà tâm hồn, thì Chúa cũng đành chịu, vì Chúa đã ban cho loài người được tự do lựa chọn và Chúa tôn trọng tự do của loài người .

Nói như vậy không có nghĩa là khi mắc bệnh, người tín hữu không cần đi bác sĩ, không cần uống thuốc chữa trị. Việc đi bác sĩ hay vào nhà thương nếu cần, người ta vẫn phải đi, nhưng đồng thời ta cũng vẫn cầu xin cho được ơn khỏi bệnh. Cách thế Chúa chữa trị bệnh tật loài người thông thường là dùng bác sĩ và thuốc men để chữa trị. Ðôi khi Chúa không cần dùng đến bác sĩ hay thuốc chữa, nhưng là chữa trực tiếp mà người ta gọi là phép lạ. Có một vài giáo phái Kitô Giáo chủ trương không đi bác sĩ và uống thuốc. Họ cho rằng đi bác sĩ và uống thuốc là làm giảm lòng tin vào quyền năng của Chúa. Họ không biết rằng Chúa cũng dùng bác sĩ và thuốc men để chữa trị bệnh tật loài người. Như vậy không có việc xung khắc giữa việc đi bác sĩ, uống thuốc và lời cầu nguyện cho được khỏi bệnh. Cả hai phương pháp: đi bác sĩ/uống thuốc và cầu nguyện cho được khỏi bệnh đều bổ túc cho nhau để phục hồi sức khoẻ. Người ta còn tìm đến những nơi mà đã có phép lạ chữa bệnh xẩy ra như Lộ Đức và những nơi khác mà người ta tin rằng đã có phép lạ xẩy ra với hi vọng được chữa khỏi bệnh. Những buổi cầu nguyện xin chữa bệnh tại Lộ Đức mỗi tuần có cả hàng trăm hay cả ngàn người dự, gồm nhiều bệnh nhân trên xe lăn hay xe cáng. Tuy nhiên chỉ có một số nhỏ được Hội Đồng Y Khoa Quốc Tế tại Lộ Đức gồm cả bác sĩ ngoài công giáo chứng nhận là bệnh nhân được khỏi bệnh một cách lạ thường, mà không giải thích được về phương diện khoa học. Trưòng hợp mới nhất được khỏi bệnh cách lạ thường là nữ tu Luisina Traversso được Hội Đồng Y Khoa Quốc Tế chứng nhận theo thư của Giám mục Jacques Perrier tại Lộ Đức gửi 10-02/2012.

(Trích: Nhận định về buổi cầu nguyện Thánh Linh xin ơn chữa lành với hiện tượng ‘té ngã’ )