
(CN XXVI TN, năm A – Mt 21:28-32)
Luôn có hai bộ mặt
Ở trong mỗi con người
Lúc thì dữ như cọp
Lúc thì hiền lắm thôi
Bề ngoài rất ngoan ngoãn
Nói chi cũng nghe lời
Sau lưng lại ngang bướng
Đệ nhất là “cái tôi”
“Cái tôi” thật đáng ghét
Bằng mặt chẳng bằng lòng
Cứ tưởng mình là tốt
Nào ngờ toàn tai ương
Con giật mình, lạy Chúa!
Bởi con thích so đo
Mặt người mà lòng quỷ
Thật khốn nạn quá đi!
Lời Chúa thật sắc bén
Xuyên thấu cả tâm hồn (*)
Con cúi đầu thú nhận
Xin Chúa Trời xót thương
TRẦM THIÊN THU
(*) Dt 4:12-13