Trời Nam một cõi riêng
Đặc biệt hình chữ S
Hình thù rất đặc biệt
Nước Việt “chẳng giống ai”
Chữ viết cũng “lạc loài”
Dùng La-tinh mẫu tự (*)
Nhưng âm điệu rất rõ
Đọc như nhạc ngân vang
CHỮ và ÂM rõ ràng
Không thể lầm tiếng khác
Chỉ ai có ý ác
Mới phủ nhận mà thôi
Các dấu giọng rạch ròi
Sắc, huyền, hỏi, nặng, ngã
Thanh trắc, bằng sáng tỏ
Có ngôn ngữ nào hơn?
Sao bạn lại thấy buồn
Khi mình nói tiếng Việt?
Ngoại ngữ là tiếng khác
Vậy là KHOE hay OAI?
Là đúng hay là sai
Đâu có ai biết được
Người ta không SAI trước
Làm sao biết ĐÚNG sau?
Đời hạnh phúc, khổ đau
Có bao giờ ai biết?
Sướng sau hay sướng trước
Khổ trước hay khổ sau?
Viên ngọc quý ở đâu
Ở đây hay ở đó?
Có viên ngọc Việt ngữ
Cớ sao bạn lại chê?
Việt Nam từ xa xưa
Bốn ngàn năm văn hiến
Giặc đi rồi giặc đến
Vẫn minh châu trời Đông (2)
TRẦM THIÊN THU
Chiều 27-7-2014
(1) Nhờ sáng kiến của linh mục Alexandre de Rhode (sinh 15-3-1591 tại Pháp, mất 5-11-1660 tại Iran) và các bạn truyền giáo thuộc Hội Thừa Sai Paris – dù có một số người không muốn công nhận công trình này.
(2) “Minh Châu Trời Đông” là một ca khúc của cố Nhạc sư Phêrô Hùng Lân (Hoàng Văn Hương, 1922-1986).