Headlines
Con nhái nổi giận

Con nhái nổi giận


CON NHÁI NỔI GIẬN
Ngày xửa ngày xưa, long vương đi dạo ven biển thì gặp một con nhái, long vương hỏi nhái:
-         “Lúc vui vẻ hoặc lúc phẩn nộ, thì mi sẽ như thế nào ?
Con nhái trả lời:
-         “Lúc tôi vui vẻ thì thích kêu oạp oạp ầm lên dưới trời đêm trăng thanh gió mát; khi tôi giận dữ thì trương to cặp mắt lồi ra con ngươi, tiếp theo là kích thích ruột và bụng phình lên, và cuối cùng thì ruột và bụng đã tràn ngập hơi”.
                                     (Ngải Tử tạp thuyết)

Suy tư:
     Cách con nhái nổi giận thì chẳng khác chi con người khi nổi giận đó là phùng má trợn mắt.
     Con người ta khi giận dữ thì trợn cặp mắt đỏ kè lên, tay run run, mặt đỏ tía và miệng há toang ra để chửi tục, đúng là một bức chân dung không mấy đẹp đẽ oai phong.
     Đức Chúa Giê-su mời gọi chúng ta học nơi Ngài sự “hiền lành và khiêm nhượng trong lòng”, “trong lòng” chứ không phải bên ngoài, bởi vì khi trong lòng có sự khiêm tốn và hiền lành thật sự, thì nó sẽ bày tỏ ra bên ngoài nơi lời nói và hành vi của chúng ta. Có một điều mà không ai chối cãi được đó là người hiền lành đi đến đâu thì cũng đều được người ta thương mến, và ngừơi khiêm tốn đi đến đâu thì cũng được người ta kính phục và tôn trọng, nhưng Đức Chúa Giê-su mời gọi chúng ta trở nên người vừa hiền lành vừa khiêm nhượng trong lòng, bởi vì anh có thể có đức tính hiền lành, nhưng anh không khiêm nhượng, nhưng nếu anh có đức khiêm nhượng thì đồng thời anh cũng có luôn sự hiền lành, bởi vì khiêm nhượng là nền tảng của mọi nhân đức, và mọi đức hạnh đều từ khiếm nhượng mà ra.
     Ai cũng thích mình có bộ mặt hiền lành, nhưng ai cũng “sẵn sàng” nổi nóng vói người khác; ai cũng thích mình sống khiêm tốn với mọi người, nhưng ai cũng “sẵn sàng” lên mặt dạy đời cho người khác.
Đố các bạn tại sao kỳ vậy ? Thưa là vì chữ “muốn” và chữ “thực hành” thì không giống nhau. Ai cũng muốn, nhưng không phải ai cũng thực hành. Hơn nữa thánh Phao-lô tông đồ cũng đã nói: “Điều tôi muốn thì tôi không làm, nhưng điều tôi không muốn thì tôi lại làm”.

Đúng là kỳ cục thật, nhưng những ai có tâm hồn bình an của Thiên Chúa thì lại không cảm thấy kỳ cục chút nào cả.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
dịch và viết suy tư 

Related Articles

  • Mỗi ngày một câu chuyện (tập 3)2014-02-20Một mình mở đườngMỘT MÌNH MỞ ĐƯỜNGĐầu đời nhà Đường có một chính trị gia rất nổi tiếng là Ngụy Tr… Read More
  • Mỗi ngày một câu chuyện (tập 3)2014-02-11Bát thác tướng quânBÁT THÁC TƯỚNG QUÂNLúc Lý Nguyên Anh làm thích sứ ở Giáng Châu thì có nhiều hành… Read More
  • Mỗi ngày một câu chuyện (tập 3)2014-02-20Cây phục linh là thế sao ?CÂY PHỤC LINH LÀ THẾ SAO ?Có một lần, lá lách của Liễu Tôn Nguyên phát sinh mãn … Read More
  • Mỗi ngày một câu chuyện (tập 3)2014-02-24Bắt chước cầm thú kêuBẮT CHƯỚC CẦM THÚ KÊUỞ phía nam nước Sở có một người thợ săn, biết dùng ống trúc… Read More
  • Mỗi ngày một câu chuyện (tập 3)2014-02-18Chết cũng không bỏ tiềnCHẾT CŨNG KHÔNG BỎ TIỀNNgười Vĩnh Châu rất giỏi về bơi lội.Ngày nọ nước trong sô… Read More
  • Mỗi ngày một câu chuyện (tập 3)2014-02-24Kế hay của Ngô QuânKẾ HAY CỦA NGÔ QUÂNNgô Quân của nước Tề viết văn chương ngập tràn lời lẽ khảng k… Read More