Thứ Hai tuần 4 mùa Chay (Ga 4,43-54)
Đức Giê-su bảo : "Ông cứ về đi, con ông sống." Ông tin vào lời Đức Giê-su nói với mình, và ra về.
Đi từ cuộc sống: Một vụ hỏa hoạn xảy ra, mọi người trong gia đình nhanh chóng thoát ra khỏi nhà. Chợt người bố nhận ra còn thiếu một đứa con trên gác. Thế nhưng lửa đã quá lớn, khói tỏa mù mịt, ông không thể xông vào căn nhà. Ông chạy đến bên cửa sổ kêu lớn tiếng: con ơi, hãy chạy ra cửa sổ và nhảy xuống, bố sẽ đỡ con. Đứa bé nghe tiếng bố thì chạy ra cửa sổ, nhưng khói mù mịt. Đứa bé la lên: khói quá bố ơi, con không thấy ai cả, con sợ lắm! Người bố an ủi: con đừng sợ, con không thấy bố nhưng bố thấy con. Con cứ nhảy xuống đi, không sao đâu. Nghe vậy đứa bé liền nhảy xuống và thế là mọi người đều thoát nạn.
Lời Chúa soi đường: Lòng tin của đứa bé trong câu chuyện cũng giống như đứa tin của viên sĩ quan cận vệ trong bài Tin Mừng hôm nay. Ông nài xin Đức Giê-su chữa lành đứa con của mình. Đức Giê-su bảo: ông cứ về đi, con ông sống. Thế là ông tin và ra về. Ông tin vào lời Đức Giê-su không chút nghi ngờ hay thắc mắc. Chính lòng tin đó đã giúp ông đón nhận phép lạ do Đức Giê-su thực hiện.
Tận hưởng niềm vui: Cuộc sống chúng ta hôm nay cũng gặp nhiều biến cố khó khăn như thế. Chắc hẳn chúng ta cũng là nhiều lần xin Chúa và Chúa đã nhận lời. Và cũng có lúc ta cầu xin nhưng “đợi hoài không thấy”. Có lẽ Thiên Chúa không bỏ sót lời nguyện xin của ta. Có điều ta hãy nhìn lại thái độ nguyện xin của mình.
Chung lời cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con tin nhưng xin Chúa hãy thêm đức tin cho con.