
Mary nước mắt vắn dài
Ngỡ ai đã lấy xác Thầy đi đâu
Niềm thương nỗi nhớ xiết bao
Ai đã lúc nào lấy xác Thầy đi?
Mary xao xuyến, âu lo
Lòng tin cậy mến thiết tha
Thế nên được Chúa hiện ra đầu ngày
Nhớ thương dẫn lối tìm Thầy
Thấy ngôi mộ trống mà ray rứt lòng
Chúa nhìn thấy chị mà thương:
“Tại sao khóc lúc mờ sương thế này?”
Mary không nhận ra Thầy
Tưởng là ông lão lâu nay giữ vườn
Đấng Phục sinh giọng thân thương
Nhận ra tiếng gọi, vui lòng hân hoan
Mary thấy Chúa đầu tiên
Mấy ai đã được ưu tiên như nàng!
TRẦM THIÊN THU