Con hốt hoảng khi thấy ngôi mộ trống
Xác Thầy đâu, ai đánh cắp mất rồi?
Và bất chợt nước mắt cứ tuôn rơi
Con nhớ Thầy, con thương Thầy nhiều lắm!
Con vội vã chạy về báo tin khẩn
Rằng mộ trống, chẳng thấy xác Thầy đâu
Cả Phêrô và Gioan chạy mau
Đến nơi thấy mộ trống trơn, vắng lặng
Vì lo sợ, con quên lời Thầy dặn
Người áo trắng, con tưởng người làm vườn
Con vội hỏi mới biết được tỏ tường
Như vỡ òa niềm vui Thầy sống lại
Rồi bỗng dưng, con thấy Thầy đứng đấy
Gọi tên con trìu mến: “Ma-ri-a!”
Con quay lại, sướng rơn: “Thầy đấy à!”
Vâng lời Thầy, con đi làm nhân chứng
Lạy Giêsu, Đấng Hằng Hữu Hằng Sống
Xin cho con tỏa sáng Ánh Phục Sinh
Ai gặp con cũng gặp Chúa nhân lành
Con gặp ai cũng được gặp chính Chúa
TRẦM THIÊN THU
Đêm Phục Sinh – 2014
Tags:
Thơ