Thứ Bảy – tuần 2 Mùa Chay (Lc 15,1-3.11-32)
Người cha nói với người anh cả: chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.
Đi từ cuộc sống: Một cậu bé chuyên phá làng phá xóm. Bị mẹ đánh, cậu quyết định bỏ nhà ra đi, để lại mẹ già thui thủi một mình. Sau thời gian phung phí, cậu cảm thấy mệt mỏi, bơ vơ và nhớ nhà. Cậu biết mẹ cũng đang cô đơn trong căn nhà vắng vẻ nhưng lại không dám đối diện với mẹ. Cậu quyết định viết một là thứ hẹn ngày đó, giờ đó cậu sẽ đi xe lửa ngang nhà. Nếu mẹ tha thứ cho cậu thì hãy treo chiếc áo mẹ thích nhất trước cổng như là dấu hiệu. Giờ hẹn sắp đến, tàu sắp ngang nhà, cậu bồn chồn lo lắng, không dám mở mắt nhìn về phía nhà mình. Cậu nhờ người đàn bà ngồi bên cạnh xem thử trước ngôi nhà đó có chiếc áo nào không. Giọng người đàn bà cất lên: cậu à, không phải một chiếc áo mà là rất nhiều chiếc áo đang được treo trước nhà. Thì ra mẹ cậu treo không chỉ một mà là tất cả những chiếc áo mình có. Đôi mắt cậu đẫm lệ.
Lời Chúa soi đường: Lời Chúa hôm nay là một cậu chuyện tuyệt đẹp về lòng nhân hậu của Ngài. Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng cảm nhận được tình mẫu tử cao cả của người mẹ. Tình yêu của Thiên Chúa dành cho ta còn lớn hơn tình mẹ rất nhiều.
Tận hưởng niềm vui: Chúng ta có một Thiên Chúa sẵn sàng tha thứ mọi lỗi phạm chỉ với điều kiện là chúng ta biết quay đầu trở về. Bao lâu ta chưa trở về, Thiên Chúa vẫn ngóng trông từng giây phút.
Chung lời cầu nguyện: Mùa chay là thời điểm thuận lợi để trở về với lòng thương xót Chúa qua bí tích Giao hòa. Xin cho con biết năng lãnh nhận bí tích này.