Headlines
Loading...
NỤ CƯỜI KINH THÁNH (6-10)

NỤ CƯỜI KINH THÁNH (6-10)


LM. JM. Hà Ngọc Phú CSsR
(Sưu tầm)

6. Một câu truyện vui kể rằng có một nữ tu kỷ niệm 50 năm Khấn Dòng, khi được hỏi Soeur mơ ước điều gì nhất thì Soeur trả lời: Mơ ước được làm quyển Kinh Thánh trong thánh lễ để được các cha hôn mỗi ngày.

Đây chỉ là câu truyện vui nhưng cũng cho thấy một thực tế là Hội Thánh Công giáo kính trọng Sách Thánh cách đặc biệt, vì tin rằng đó là Lời Chúa, là khuôn vàng thước ngọc (canon = sự đo lường) cho đời sống đức tin và luân lý của Hội Thánh.

7. Trong một thánh lễ Chúa Nhật, vị linh mục đang thao thao giảng Lời Chúa. 

Ngài bước xuống khỏi giảng đài và tiến đến hàng ghế đầu. Ngài nói lớn: “Chúa dạy chớ giết người!” Tất cả mọi người phấn khích đáp lại tỏ vẻ đồng ý: “Amen. Amen.” Ngài tiếp: “Ngươi chớ trộm cắp!” Mọi người lại đồng thanh đáp: “Amen. Amen.” Ngài tiếp: “Ngươi chớ ngoại tình!” Lần này, có vài tiếng xầm xì rồi có tiếng cất lên: “Cha ơi, cha hãy tiếp tục giảng đi chứ đừng can thiệp vào chuyện riêng tư của chúng con.”

Có những Kitô hữu chỉ chấp nhận Lời Chúa bao lâu Lời ấy không “đụng nhược điểm” của họ. Họ thật khéo “giữ đạo” chứ chưa “sống đạo”!

8. Sau khi học xong bài học Kinh Thánh về truyện ông Môsê dẫn dân Do-thái vượt qua Biển Đỏ, một em thiếu nhi về nhà kể lại cho mẹ em như sau:

Dân Do-thái lao động cải tạo tại xứ Ai-cập quá khổ cực nên kêu cầu cùng Đức Chúa Trời. Ngài bèn sai tướng Môsê đến dùng quyền năng làm cho Pharaô khiếp sợ và tha dân Do-thái đi. Mới vừa ra khỏi thủ đô, dân Do-thái đang đối diện với Biển Đỏ, thình lình quay lại thấy quân đội Ai-cập đang rượt theo. Xe tăng với đại pháo trực xạ dẫn đường, bộ binh tiến theo sau rầm rập. Dân Do-thái bị vây chặt trong tình thế hết sức hiểm nghèo. Phía trước là biển, phía sau là xe tăng của Ai-cập. Tướng Môsê liền dùng máy truyền tin cực mạnh liên lạc khẩn cấp với không quân, yêu cầu tiếp cứu. Trong vòng tích tắc, không lực hùng hậu của Do-thái với các vũ khí tối tân trang bị trên máy bay F.16, bay đến dội bom và bắn tan nát các xe tăng của Ai-cập. Môsê cũng yêu cầu công binh làm một chiếc cầu nổi vĩ đại xuyên qua eo Biển Đỏ, nhờ đó dân Do-thái thoát nạn.

Nghe đến đây, bà mẹ ngạc nhiên hỏi: “Có phải các cha dạy con như vậy không?”

Em thiếu nhi thản nhiên trả lời: “Dĩ nhiên là không phải, nhưng nếu con kể hết những gì các cha dạy, chắc chắn mẹ còn ngạc nhiên hơn nữa!”

Wow! Còn nhiều tín hữu không hiểu đúng ý nghĩa các câu truyện Kinh Thánh!

9. Có một linh mục và một người làm xà bông đi dạo ngoài trời. Người làm xà bông nói: “Tôn giáo và Kinh Thánh có ích gì đâu? Cha cứ nhìn vào mọi sự xáo trộn và khốn khổ của thế giới sau mấy ngàn năm Hội Thánh giảng dạy về Kinh Thánh, về lòng nhân hậu, chân lý và hòa bình; nói cho cùng, có cầu nguyện, giảng dạy Kinh Thánh thế nào cũng vô ích thôi.”

Vị linh mục không nói gì. Họ tiếp tục đi bộ cho đến khi thấy mấy cậu bé đang chơi trong con kênh đầy bùn. Vị linh mục nói: “Ông hãy nhìn mấy đứa trẻ kia. Ông nói xà bông làm con người sạch sẽ, nhưng mấy cậu bé kia vẫn bẩn thỉu. Vậy xà bông tốt ở chỗ nào?”

Người làm xà bông phản đối: “Thưa cha, cha phải biết xà bông không thể có ích nếu người ta không dùng nó.” “Ồ đúng thế,” vị linh mục trả lời, “đạo Công giáo và Kinh Thánh cũng vậy, nó không có hiệu quả nếu người ta không thực hành điều họ tin.”

Chà chà! Câu trả lời của vị linh mục cũng quá đủ cho các tín hữu suy nghĩ!

10. Trong giờ học chương đầu sách Sáng Thế, cha giáo chú giải một cách cặn kẽ về kỳ công tạo dựng của Thiên Chúa, đặc biệt khi tạo thành loài người. Trong giờ giải lao, thầy trò vui vẻ nói chuyện. Một thầy thắc mắc làm sao ông Ađam lại có cái rốn được, vì phải cưu mang trong lòng mẹ thì mới có cái đó. Cha giáo khôi hài giải thích: Chúa dùng đất sét nhào nặn ra ông Ađam. Nhưng trước khi hà hơi thở để ban cho ông sự sống, Chúa cần kiểm tra xem đất đã khô chưa, nên Người lấy một cây que thử ấn vào bụng ông. Khi thấy đất mềm vừa đủ, Người đã ban cho ông linh hồn. Dấu vết của sự kiểm tra ấy chính là cái lỗ rốn!


Khen cha giáo một tràng pháo tay!