Headlines
Loading...
NỤ CƯỜI KINH THÁNH (1-5)

NỤ CƯỜI KINH THÁNH (1-5)



LM. JM. Hà Ngọc Phú CSsR 
(Sưu tầm)

1. Nhiều năm trước, tôi đọc trên một tờ báo kia, thấy một luật sư Công giáo kể rằng một đồng nghiệp không Công giáo của ông nói Kinh Thánh đề cao chuyện làm ăn kiếm lời. Khi được hỏi tại sao nói vậy, vị luật sư này trưng dẫn câu: “Lúc khởi đầu đã có Lời” (Ga 1,1) và giải thích: “Lời” có nghĩa là lời (= lãi). Hơn nữa, Kinh Thánh còn nhấn mạnh kiếm lời là yếu tố đứng hàng đầu trong mọi khía cạnh cuộc sống (“Lúc khởi đầu”).

Giải thích Kinh Thánh kiểu này đúng là … vô đối!

2. Một câu truyện vui kể rằng một người đạo đức kia muốn tìm ý Chúa để làm theo. Ông khấn rằng ông sẽ mở ngẫu hứng quyển Kinh Thánh và đặt tay ở câu nào thì đó là ý Chúa. Sau khi cầu nguyện, ông mở Kinh Thánh và ngón tay ông chỉ đúng Mt 27,5 nói về Giuđa, sau khi bán Chúa, đã “lui về rồi đi thắt cổ.” Quá kinh hãi trước “ý Chúa,” ông xin Chúa cho ông mở Kinh Thánh lần thứ hai, vì ông hy vọng sẽ tìm ra ý khác. Run run mở Kinh Thánh lần hai, ngón tay ông chỉ đúng chỗ Lc 10,37 là lời Chúa Giêsu nói với thầy thông luật hãy đi bắt chước người Samari tốt lành: “Ông hãy đi và làm như vậy.” Hết thoát! Vậy là sau cả hai lần, Chúa nhất định bắt ông “hãy đi” và “làm như” Giuđa là “thắt cổ” tự tử!

Bạn nghĩ người này nên theo “ý Chúa” thắt cổ không?

Tìm hiểu Kinh Thánh kiểu này quả là nguy hiểm!

3. Trong quyển Thiên Chúa và Trần Thế, phóng viên Peter Seewald kể cho ĐGH Bênêđictô XVI nghe chuyện thánh Phanxicô dùng Kinh Thánh như một lối “chơi bài.” Ông nói: “Khi lập Dòng, ngài mở đại một trang sách và nói: ‘Chúng ta làm như thế!’ Rồi lại mở một trang khác và nói: ‘Đây là luật Dòng chúng ta.’” Đáp lời, ĐGH kể cho ông phóng viên câu chuyện vua Baudouin nước Bỉ cũng làm tương tự. Ngài nói: “Trong một cuộc khủng hoảng chính phủ trầm trọng, ông không còn biết làm sao để lập chính phủ, ông liền vào nhà nguyện, cầm Kinh Thánh mở ra và tìm được phương cách giải quyết.”

Nhưng liền sau đó, ĐGH nhắc nhở rằng chúng ta không thể dùng cách ấy “như một toa thuốc. Bằng không, Kinh Thánh trở thành sách bói toán.”

Người Việt gọi lối đọc đó là “bói Kiều” phải không?

4. Có một người đàn ông kia được gọi là “nhà Kinh Thánh lỗi lạc” vì ông nói gì cũng dùng Kinh Thánh. Đức Giám Mục gởi một linh mục đến điều tra. Vị linh mục đến trước nhà, nhìn qua cánh cửa hé mở thấy “nhà Kinh Thánh” đang ngồi nhậu, nên đứng ngoài quan sát. Một lát sau, “nhà Kinh Thánh” ngà ngà lên tiếng gọi vợ: “Này bà, họ hết rượu rồi” (x. Ga 2,3). Bà vợ đáp: “Ngày nào cũng nhậu hết. Ông muốn mua thêm mấy lon bia nữa hả?” - “Một hòm bia” (x. Xh 25,10). Bà vợ trợn mắt: “Một hòm bia lận hả? Ngày mai lấy tiền đâu mua đồ ăn cho con chứ.” - “Đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy” (x. Mt 6,34). Bà vợ cằn nhằn: - “Ông không lo, nhưng tôi lo. Tôi không đi.” - “Đi mau lên” (x. 1Sm 9,12). “Đá lại mũi nhọn thì khốn cho ngươi!” (x. Cv 26,14).

Vị linh mục:!!!???

Sử dụng Kinh Thánh kiểu này đúng là “bái phục”!

5. Có ba thầy dòng sinh viên đi thực tế mục vụ ở miền quê về lại Nhà Dòng. Dọc đường, các thầy ghé vào một quán nhỏ ăn trưa. Quán hôm ấy chỉ có thịt luộc, cá kho và rau muống chấm mắm ớt. Một thầy nổi hứng đề nghị: “Hễ ai đọc được câu Kinh Thánh chỉ về món ăn nào, thì ăn món đó. Hễ ai không đọc được thì phải chờ người khác ăn xong mới được ăn.” Hai thầy kia nổi máu anh hùng, chịu liền.

Thầy thứ nhất thấy đĩa thịt liền đọc: “Mọi loài di động và có sự sống sẽ là lương thực cho các ngươi” (x. St 9,3). Đọc xong, thầy kéo đĩa thịt về phía mình.

Thầy thứ hai vội tiếp luôn: “Cầm năm cái bánh và hai con cá, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ bánh ra và trao cho…” (x. Mc 6,41). Thầy vừa đọc vừa kéo đĩa cá kho về mình, đắc thắng.

Đĩa rau muống còn đó. Ai nấy đều nặn óc cố nghĩ ra câu Kinh Thánh nào nói đến rau muống. Bỗng thầy thứ ba mỉm cười, một tay cầm chén nước mắm, một tay bốc rau luộc chấm vào nước mắm, vừa đọc vừa vẩy vào hai thầy kia: “Lạy Chúa, xin dùng cành hương thảo rảy nước thanh tẩy con, con sẽ được tinh tuyền” (x. Tv 51,9). Hai thầy bị vẩy nước mắm la toáng lên, vội vàng đi lau rửa. Thầy thứ ba còn lại, ung dung ngồi… xơi hết.


Wow! Biết Kinh Thánh chút chút cũng đỡ … phải ăn rau với nước mắm!