CHIỀU
Nắng ươm vàng ráng hoàng hôn
Se se gió lạnh ướp buồn cuối năm
Nhấp nhô sóng cứ lăn tăn
Chiếc thuyền độc mộc lặng nằm cuối sông
Thời gian vừa chớm mùa Đông
Lòng như sắc sắc không không kiếp người
Nhạt nhòa chút nắng chiều rơi
Đậu trên vầng trán vết dài suy tư
Nguyện thầm: Lạy Chúa Giêsu
Xin thương cứu độ tội đồ con đây!
TRẦM THIÊN THU
Chiều 27-11-2013
ĐỜI LỤC BÁT
Đời như lục bát hai câu
Đây câu Lục trĩu khổ đau kiếp người
Còn câu Bát nặng chơi vơi
Mười phương, tám hướng, suốt đời bôn ba
Một câu không thể thành thơ
Bởi vì Lục Bát bao giờ cũng hai
Đời không đau khổ, đắng cay
Đâu còn là cuộc đời này nữa đâu!
Trăm năm kết nhánh ưu sầu
Nối thành Lục Bát thương yêu lạ kỳ
Đất, trời không thể chia ly
Như đôi Nhật Nguyệt vẫn chờ đợi nhau
Thập hình nhánh thấp, nhánh cao
Nhánh ngang, nhánh dọc, ghép nhau mà thành
Hóa nên dấu Cộng ân tình
Như câu Lục Bát đồng hành hai câu
Chúa Trời dạy một chữ YÊU
Cả đời thực tập mà sao chưa thành
Yêu và Đau hiệp một vần
Yêu thương thì chắc chịu phần khổ đau
Giêsu đã chết tiêu điều
Đời người cũng phải trăm chiều gian nan
Ầu ơ Lục Bát phàm nhân
Xin Giêsu nối thành vần câu thơ
TRẦM THIÊN THU
Đêm 27-11-2013