Trong một tiệm ăn, khách kêu cà-phê, nhà hàng mang tới một ly, trong đó có một con ruồi lớn đang vùng vẫy. Phản ứng của nguòi khách thế nào?
Người Nhật : Lễ độ trả tiền, không đụng tới ly cà-phê, rồi kín đáo ra khỏi tiệm.
Người Anh : Lạnh lùng chỉ cho chủ tiệm thấy con ruồi trong ly.
Người Pháp : Phàn nàn, cau có vì ly cà-phê làm mất vui, phí một ngày trong 3 tháng nghỉ hè thường niên.
Người Mỹ : Gọi điện thoại cho luật sư riêng, ra lệnh làm thủ tục kiện tụng, đòi 2 triệu dollars bồi thường thiệt hại tinh thần.
Người Đức : Ðề nghị chủ tiệm thi hành kỷ luật với nhân viên có lỗi.
Người Ý : Mọi chuyện sẽ ổn thoả, nếu tiệm không tính tiền cà-phê và tiền bữa ăn đó.
Người Ả Rập (Vua dầu lửa) : Rút ngân phiếu, mua tiệm ăn, đóng cửa, sa thải tất cả nhân viên.
Người Thụy Điển : Cảnh cáo chủ tiệm không tôn trọng sinh mạng và hạnh phúc của sinh vật.
Người Mễ : Gạt con ruồi ra, rồi uống ly cà-phê.
Người Tàu : Uống ly cà-phê ừng ực rồi nhậu con ruồi ngon lành, rồi hỏi chủ tiệm cách dụ ruồi vào nhà bếp.
Người Do Thái : Dụ bán con ruồi cho người Tàu, bán ly cà-phê cho người Mễ, kiện chủ tiệm và nghiệp đoàn tiệm ăn về tội kỳ thị Do Thái. Chính phủ Do thái tố cáo Hồi giáo đã sáng chế võ khí khủng bố mới bằng ruồi nhằm tiêu diệt Do Thái, ra lệnh quân đội nhẩy dù, đổ bộ, chiếm toàn thể vùng Gaza và một phần lãnh thổ Ai Cập dọc biên giới Palestine. Lobby Do thái tố cáo chính phủ Mỹ làm tay sai cho Hồi giáo, bán đứng Do Thái. Tổng thống Mỹ chính thức cáo lỗi và Thượng Viện biểu quyết tăng gấp ba viện trợ quân sư, kinh tế của Mỹ cho Do Thái.
Câu chuyện không đề cập người Việt nam, có lẽ vì thiên hạ nghĩ người Việt cũng là nguời Tàu. Nhưng theo bạn, phản ứng của ông khách An Nam sẽ như thế nào? Có lẽ người Việt ta sẽ la lối, hạch sách om sòm nếu chủ tiệm là nguời đồng huơng, sẽ nín khe nếu chủ tiệm là nguời Mỹ hay người Pháp. Nếu chuyện xảy ra ở Hà Nội, thủ đô văn hóa của Việt Nam, rất có thể người khách sẽ "phát biểu ý kiến" một cách tế nhị “như thế lày”:
– Đ.M., làm ăn như vậy mà không sợ mất khách hả?
Và chủ nhân (nam hay nữ) sẽ “lịch sự” đáp lại:
– Đ.M., không uống thì trả tiền rồi cút đi cho khuất mắt tao. Có biết tiệm này của ai không? Ông mà ới một tiếng là đi tù rục xương đó. Sống không muốn, muốn chết hả?
BÓ TAY thật. Chuyện vui mà thật, cười ra nước mắt. Con ông cháu cha mà!