Tận Hiến Làm Gì?
96. Tại sao tận hiến cho Trái Tim Mẹ Maria lại nhằm nên lễ vật toàn thiêu cho Thiên Chúa?
Toàn thiêu theo nghĩa đen là một hành vi hết sức quảng đại, hết sức hào hiệp, thường do ơn gọi đặc biệt Chúa ban mới được, như vừa nói trên. Song cũng lại là ơn mà linh hồn nào thật quảng đại, thật tình yêu mến Chúa, cũng nên ao ước và cầu xin để được Chúa ban. Việc tận hiến cho Trái Tim Mẹ Maria là hành vi trao phó toàn bộ bản thân và mọi quyền lợi mình cho Trái Tim Mẹ. Mẹ có toàn quyền sử dụng thế nào tùy ý Mẹ (số 58). Nếu Mẹ muốn, Mẹ cũng có thể làm cho ta nên lễ vật toàn thiêu cho Chúa theo nghĩa đen được. Cho nên mới nói tận hiến cho Trái Tim Mẹ là nhằm nên lễ vật toàn thiêu cho Thiên Chúa. Mặt khác, Trái Tim Mẹ là lò lửa tình yêu hằng bừng cháy lửa yêu mến Chúa (số 52), là bàn thờ trên đó Mẹ đã toàn thiêu chính Chúa Giêsu, lễ hy sinh toàn thiêu cực thánh (số 23). Vì thế, tận hiến cho Trái Tim Mẹ là gìm mình vào lò lửa yêu mến, đặt mình trên bàn thờ toàn thiêu vậy.
Nên nhớ, có khi Mẹ sẽ âm thầm làm cho lễ vật ta dâng hiến Trái Tim Mẹ biến nên lễ toàn thiêu cho Chúa mà ta không biết; có khi Mẹ tỏ rõ ý Mẹ qua ơn soi sáng để ta thể hiện bề ngoài bằng một nghi thức. Trường hợp trước, ta cứ âm thầm vâng theo ý Mẹ với chủ ý là sở hữu của Mẹ, mặc Mẹ muốn làm gì thì làm . Trường hợp sau, ta phải cẩn thận trình bày với cha linh hướng hay Bề Trên của ta: làm hay không tùy các ngài xem xét và quyết định.
VI. Để Nước Mẹ trị đến, Nước Chúa hiển trị
97. Nước Mẹ và Nước Chúa là thế nào?
Ta đã nói việc tận hiến cho Trái Tim Mẹ Maria có nền tảng là Vương quyền của Mẹ trên mọi thụ tạo (số 56). Vương quyền này Mẹ nhận được là nhờ đặc ân Mẹ là Mẹ Thiên Chúa (số 15-17) và đồng công cứu chuộc với Chúa Giêsu (số 18-25), cũng như Vươngquyền của Chúa Giêsu thì Chúa thu phục được do quyền Chúa là Thiên Chúa và là Đấng Cứu Chuộc. Đã có Vương quyền là tất nhiên có nước, có lãnh thổ, có thần dân. Trên lý thuyết, Chúa Giêsu và Mẹ Maria phải hiển trị trên toàn thể thế giới các tâm hồn; nhưng trên thực tế, hiện nay hơn ba phần tư nhân loại vẫn còn ở ngoài quyền hiển trị của Mẹ cũng như của Chúa, nghĩa là số đông người ấy chưa gia nhập Hội Thánh Chúa, để được hưởng nhờ ơn Cứu Chuộc. Mặc dầu Chúa Giêsu đã nói: "Nước Ta không ở thế gian này" (Gio 18:36), nhưng chỗ khác Chúa lại nói: "Nước Thiên Chúa ở trong tâm hồn các con" (Lc 17:21). Theo câu cách ngôn của Hội Thánh, Chúa Giêsu ở đâu thì Đức Mẹ ở đấy (ubi Jesus ibi Maria), nên Nước Chúa đã ở trong tâm hồn ta, thì tất nhiên Nước Mẹ cũng ở trong tâm hồn ta: ta đã quá biết Mẹ chính là Nữ Vương các tâm hồn (số 44-48). Hơn nữa, theo thánh Môngpho, ngày xưa Chúa Giêsu đến thế gian nhờ Mẹ, thì ngày nay Nước Chúa cũng hiển trị một khi Nước Mẹ trị đến. Nói cách khác, Nước Chúa chỉ hiển trị nhờ Nước Mẹ trị đến, hoặc Nước Mẹ chuẩn bị cho Nước Chúa hiển trị cũng vậy.
98. Ta có phải hoạt động cho Nước Chúa hiển trị không?
Chúa Giêsu từng dạy ta hằng ngày phải cầu xin cho Nước Cha trên trời trị đến (Mt 6:10). Lời đó ngầm chứa trách vụ buộc ta không những phải cầu xin cho Nước Chúa trị đến, mà còn phải dùng mọi phương tiện vừa tầm sức ta, để hoạt động cho mục đích ấy nữa. Tất nhiên hoạt động để Nước Chúa hiển trị trong các tâm hồn là việc cần trước hết. Hoạt động ấy hệ tại việc cầu nguyện, ở cuộc sống thánh thiện nội tâm âm thầm, hơn là ở những việc làm cổ động rầm rộ bên ngoài.
99. Tận hiến cho Trái Tim Mẹ để Nước Mẹ và Nước Chúa hiển trị là thế nào?
Việc tận hiến cho Trái Tim Mẹ Maria là cốt để nhờ Mẹ tận hiến cho Chúa Giêsu (số 9). Và tận hiến cho Chúa Giêsu là cốt đểNước Chúa hiển trị, Hội Thánh Chúa chóng được vinh quang. Tất cả những mục đích đã nói trên (số 86-96) chỉ là những mục đích tuỳ phụ, chuẩn bị cho mục đích chủ yếu này. Thật vậy, có tùng phục và yêu mến Chúa hơn, có nên con nhỏ thơ dại của Mẹ hơn, có nên lễ vật toàn thiêu cho Chúa, thì cũng chỉ là những chuẩn bị, những điều kiện cần có để xứng đáng xung vào việc làm cho Nước Chúa hiển trị. Ta đừng bao giờ nghĩ hay nói tận hiến cho Mẹ chỉ vì Mẹ: không bao giờ ta được phép dừng lại ở nơi Mẹ, dầu Mẹ có là một thụ tạo cao cả đến đâu đi nữa. Nếu không như vậy thì, theo lời thánh Môngpho, việc tôn sùng ấy chỉ là một việc thờ ngẫu tượng, phải loại bỏ và đạp đổ. Nhưng ta đã nhiều lần nói: tận hiến cho Trái Tim Mẹ Maria là nhờ Mẹ để đến với Chúa Giêsu dễ dàng hơn, và chắc chắn hơn, đẹp lòng Chúa hơn. Cho nên một khi ta phục vụ cho Nước Mẹ, ta cũng phải nhằm mục đích phục vụ cho Nước Chúa. Thánh Môngpho và, trước ngài, cha Boudon, cha Olier, Đức Hồng Y Bérulle, thánh Gioan Ôđô . . . đều nói muốn cho Nước Chúa Giêsu hiển trị trên thế giới, điều kiện tất yếu là phải làm thế nào để Nước Mẹ trị đến trước. Mà trong mọi phương thế các ngài suy luận tìm tòi, không thấy có phương thế nào hiệu nghiệm hơn việc tận hiến cho Trái Tim Mẹ Maria. Đạo lý ấy sau này đã được các Đức Giáo Hoàng Piô X, Bênêđictô XV, Piô XI, nhất là Piô XII, Phaolô VI, Gioan Phaolô II thừa nhận, thực hiện và khuyến khích. Lý do thiết yếu nhất của đạo lý đó là: Xưa Chúa Giêsu xuống thế gian nhờ Mẹ, thì ngày nay Chúa cũng hiển trị thế gian nhờ Mẹ (số 97). Để thực hiện việc đó, Chúa ước mong có nhiều linh hồn tận hiến cho Trái Tim Mẹ nhằm làm tông đồ cho Nước Mẹ trị đến.
VII. Làm tông đồ của Trái Tim Mẹ Maria
100. Tông đồ là gì?
Tông đồ là người được sai đi thi hành một sứ mạng, như các môn đệ Chúa Giêsu, một số đã được Chúa chọn riêng và sai đi rao giảng Tin Mừng cứu độ cho muôn dân. Tông đồ của Trái Tim Đức Mẹ là người được sai hoặc sử dụng - vì đã tận hiến cho Mẹ - vàoviệc rao giảng Nước Tình Yêu của Mẹ cho mọi người; đặc biệt là hoạt động cho Nước Mẹ trị đến để Nước Chúa hiển trị trên thế gian và nhất là trong các tâm hồn, vì đây chính là hệ kết của mục đích chủ yếu đó, như vừa nói trên.
Làm tông đồ cho Trái Tim Đức Mẹ, đó là một sứ mạng thật quan trọng, sứ mạng tông đồ tình yêu cứu rỗi, một lý tưởng cao cả ta phải ôm ấp với hết tâm hồn ta. Chính thánh Phaolô đã công nhận sự cần thiết của lý tưởng đó. Bất cứ xin môn đệ một hi sinh nào, một cố gắng nào, ngài đều nhằm mục đích là để Chúa đến hiển trị (2 Tim 4:1). Thật ra, ngoài Chúa, Nước Chúa và sứ mạng cứu rỗi các linh hồn, thì không còn một lý tưởng nào, một sứ mạng nào đáng cho ta phải để tâm, phải mơ ước mà Thánh Kinh từng ca tụng (Dan 9:23). Ham ước duy nhất đó của ta là Nước Mẹ phải hiển trị khắp nơi, trong hết mọi tâm hồn, để Nước Chúa thống trị ở đó.
101. Vì sao ta phải nung chí làm tông đồ của Trái Tim Đức Mẹ?
Theo lời Chúa phán trong Phúc Âm (Mt 24), dụ ngôn của các vị đại thánh và các ơn soi sáng Chúa ban cho một số linh hồn ưu tuyển, thì đây là thời giờ của bọn thần dữ tối tăm. Chúng được phép Thiên Chúa cho gieo kinh hoàng đổ vỡ trên khắp các địa hạt: tâm lý, thể lý, vật chất, và thiêng liêng . . . trên khắp thế giới, mong cướp giật nhiều linh hồn. Trước cơn khủng hoảng ghê rợn này, chỉ một mình Mẹ Maria mới là Đấng phá tan được Satan và bọn đồ đệ của nó, như lời Hội Thánh vẫn hát lên: "Một mình Mẹ tiêu diệt được hết các bè rối trong Hội Thánh". Ta nói "chỉ một mình Mẹ", vì Mẹ là thụ tạo tuyệt vời độc sáng nhất của Thiên Chúa. Satan và chúng quỉ cũng là thụ tạo như Mẹ. Trận chiến cuối cùng trước khi thời gian chấm dứt là trận chiến giữa hai thụ tạo ấy, chứ không phải giữa Chúa Kitô và Satan như có người nghĩ. Chúa là Thiên Chúa, cần gì Chúa phải giao chiến với tên phản thần đó. Chính Mẹ sẽ là Vị Thống Tướng chỉ huy trận chiến này với Satan: Mẹ sẽ chiến thắng nó để nó phải nhục nhã. Vì nó đã không muốnvâng phục Thiên Chúa thì nó sẽ phải ôm hận bại trận đời đời dưới gót chân một Người Nữ kém bản tính nó, cho xứng với tội bất tuân phục Thiên Chúa Tối Cao của nó. Chính Thiên Chúa đã gây nên những mối thù giữa nó và Mẹ, giữa dòng dõi nó và dòng dõi Mẹ, chính Mẹ sẽ đạp nát đầu nó (Stk 3:15). Chúng ta là những người con tận hiến cho Mẹ, là những người con bé nhỏ, khiêm hèn như những gót chân; nhưng Mẹ sẽ dùng những gót chân đó để đạp dập đầu rắn quỉ Satan, nếu ta trung thành với việc tận hiến cho Mẹ, để mặc Mẹ sử dụng vào cuộc chiến đấu giữa Mẹ và rắn già này.
Mặt khác, theo thánh Môngpho, vào thời kỳ gần tận thế, Chúa và Mẹ sẽ tác thành nhiều vị tông đồ đại thánh, nhiệt thành với vinh quang Chúa, hăm hở với quyền lợi Mẹ. Những vị tông đồ ấy sẽ như những đám mây sấm sét rầm ran đánh xuống Satan và đồ đệ; sẽ như những mũi tên bén nhọn Mẹ bắn thẳng vào chiến tuyến quân thù: sẽ như những ngọn lửa làm bừng cháy tình yêu mến Chúa khắp nơi. Những tông đồ đó sẽ cài đạp thế gian; yêu đời sống khiêm nhu, bé nhỏ, ẩn dật, nghèo hèn, thanh tịnh, thánh thiện; lòng in tên Giêsu Maria; một tay cầm chuỗi Mân Côi, một tay cầm Thánh Giá; miệng mang gươm hai lưỡi sắc bén là Lời Chúa, xung phong vào tận sào huyệt hỏa ngục, đánh bại quân gian tà quỉ dữ, đem chiến thắng về cho Hội Thánh, xây dựng Nước Mẹ huy hoàng để Nước Chúa vinh quang trên khắp vũ hoàn và nhất là trong các tâm hồn.
102. Tông đồ Mẹ thực hiện lý tưởng trên như thế nào?
Lý tưởng xây dựng Nước Mẹ huy hoàng để Nước Chúa vinh quang ấy cần được thực hiện bằng nhiều cách. Nói vắn tắt thì: trước hết là làm tông đồ bằng hành động, hệ ở việc rao giảng, quảng bá các cao quang của Mẹ (x. Rm 10:14-15); ở việc làm gương sáng sống đạo, làm các việc từ thiện bác ái . . . tuỳ khả năng và địa vị của mỗi người. Thứ đến là làm tông đồ ẩn khuất, bằng cách sống một đời khiêm hạ, mai danh ẩn tích, không ai biết đến, mất dạng giữa mọi người (x. Lc 2:51), song trong tâm hồn luônbùng cháy lửa nhiệt thành, thao thức với lý tưởng Nước Mẹ huy hoàng, Nước Chúa vinh quang. Thứ nữa là làm tông đồ bằng lời cầu nguyện, van xin Chúa sai nhiều thợ đến gặt lúa chín đầy đồng (Gn 4:35), vì lúa chín thì nhiều mà thợ gặt lại ít (Mt 9:37-38). Ngoài ra còn phải cầu nguyện cho muôn triệu người ngoại giáo hàng phục đức Tin, trở về làm con Hội Thánh, được hưởng nhờ ơn Cứu Chuộc. Thứ bốn là làm tông đồ bằng cách chịu đau khổ. Đây là cách hiệu nghiệm nhất, vì nó đòi ta phải từ bỏ mình nhất, chịu những sự khó trái ý muốn nhất. Song hạt lúa gieo xuống đất có thối đi như vậy, mới mang lại nhiều bông trái (Gn 12:24-25). Chính bản thân Chúa Kitô đã là một áp dụng sống động định luật này nhất. Và sau Chúa là Mẹ Maria đồng công cộng khổ, rồi đến các thánh Tông Đồ Chúa. Những tông đồ nào chịu đau khổ nhiều là những tông đồ thành công nhiều trong việc xây Nước Mẹ huy hoàng để Nước Chúa vinh quang.
Thật vậy, rao giảng về Mẹ, viết sách báo về Mẹ, nói lên cho mọi người biết về Mẹ, đó là những việc tông đồ thật giá trị. Nhưng ta nên dành phần đó cho các bậc anh tài Chúa chọn cách riêng. Còn nhỏ bé như ta, thơ dại như ta, là bào thai của Mẹ, ta hãy chấp nhận việc làm tông đồ ẩn khuất, cầu nguyện, chịu đau khổ: lúc nào cũng canh cánh bên lòng hoài bão rất to lớn, rất thiết tha là làm mọi việc dầu vĩ đại anh hùng, dầu nhỏ bé vô danh, và chịu mọi đau khổ âm thầm dầu thật da diết, dầu chỉ mọn mạy như con muỗi đốt, như mũi kim châm, cũng chỉ ngong ngóng một niềm là nhằm mục đích để Nước Mẹ huy hoàng, Nước Chúa vinh quang. Kinh nghiệm từ muôn xa xưa trong Hội Thánh, Chúa từng cho biết chính những tông đồ ẩn khuất, cầu nguyện, đau khổ đã là những tông đồ chân chính nhất, mang lại kết quả tốt nhất cho Nước Chúa thống trị. "Nào Chúa Kitô đã chẳng phải chịu đau khổ mới được vào vinh quang đó ư?" (Lc 24:26). Nào Chúa Giêsu đã chẳng đêm đêm vào rừng vắng cằu nguyện trắng đêm, rồi ban ngày mới đi rao giảng đó ư? (x. Mc 1:35; Lc 5:16). Và cuộc đời của Mẹ Maria là Nữ Vương các tông đồ đã chẳng qua đi trong âm thầm lặng lẽ, suy niệm các mầu nhiệm cuộc đời Chúa đó ư? (x. Lc 2:15, 51).
Ta hãy hiến dâng cả cuộc đời ta với muôn nghìn phức tạp của nó trong ẩn khuất, cầu nguyện và chịu đau khổ để Nước Mẹ huy hoàng, Nước Chúa vinh quang! Ta cũng hãy tận hiến cho Mẹ cả cái chết của ta trong đủ chiều và dưới mọi hình thức của nó, thảy đều để Nước Mẹ huy hoàng, Nước Chúa vinh quang. Sống chết như thế, còn gì đáng mơ ước hơn nữa! Sống đầy ham ước cho Tình Yêu của Mẹ thống trị, cho Tình Yêu Chúa Giêsu chiếm chủ quyền tuyệt đối trên hết mọi tâm hồn; chết ngào ngạt hương vinh thắng, hai tay mang nặng những bó lúa quí giá các linh hồn, và sung sướng hãnh diện đặt dưới chân vị Nữ Giám Đốc các kho trời, thì còn hạnh phúc nào bằng!
Nhưng lúc đó cũng chưa phải là giờ ta nghỉ ngơi hoàn toàn. Chị thánh nhỏ Têrêxa đã muốn lên trời để làm ơn cho trái đất. Ta, những người con tận hiến của Trái Tim Mẹ, ta cũng chỉ về trời để làm cho Nước Mẹ chí thánh của ta hiển trị trên thế gian. Bằng lời cầu nguyện hợp với lời cầu của Mẹ và công nghiệp Chúa Giêsu, ta sẽ tiếp tục làm việc với Mẹ và cho Mẹ... Cho đến ngày sau cùng, cho đến giới hạn tối chung của thời gian, cho đến lúc viên ngọc sống động sau cùng đính vào triều thiên huy hoàng của Mẹ, cho đến lúc con chiên cuối cùng được dẫn về đặt dưới chân Mẹ, cho đến lúc hạt lúa quí giá sau cùng được dâng vào kho của Mẹ, cho đến lúc viên đá ngọc sau cùng được gắn vào đô thành Giêrusalem vĩnh cửu trên trời, cho đến lúc đếm đủ số các con cái của Người Nữ diễm phúc trong đại gia đình Thiên Quốc bao la và vô cùng. Phải! Lúc đó, những người con tận hiến làm tông đồ cho Nước Mẹ huy hoàng, Nước Chúa vinh quang, mới hoàn toàn thoả mãn, sung sướng, hạnh phúc, hả hê vì đã được diễm phúc phục vụ Mẹ cả ở cuộc đời vắn vỏi trần gian, cả ở cuộc đời sau vô cùng vô tận. Những tông đồ đó sẽ được ở trong ánh sáng chói chang rạng rỡ đến muôn vàn thế kỷ, bên cạnh Mẹ rất yêu dấu, trong cung lòng Mẹ chí ái của mình, cùng với Chúa Giêsu đời đời trong Đức Chúa Cha vinh quang!
Tags:
Giáo Cương Tận Hiến