Tìm bóng mình trong bóng đêm
Dõi lòng mình qua ký ức tưởng chừng êm đềm
Và rượt đuổi bóng mình trong hiện tại
Không sao bắt được nên rượt đuổi mãi
Đường đời mấy nẻo tương lai?
Con muốn khám phá bóng mình trong tương lai
Con là ai mà mang nỗi niềm trần tục thế?
Con là hạt bụi nào mà sao vô duyên quá?
Tâm hồn liêu trai, tháng ngày lưu ly
Con đi, bóng đi
Con chạy, bóng chạy
Con mệt, bóng nghỉ
Nỗi buồn cứ âm thầm đục khoét con tim!
Lạy Thiên Chúa uy quyền
Xin Ngài bóp nát trái tim tục lụy của con
Để có thể phần nào nên giống Thánh Tâm
Như hạt lúa thối đi mà chết cho tội!
TRẦM THIÊN THU
Chiều mưa, 3-8-2013
Tags:
Thơ