.jpg)
Đừng suy cứ núi là cao
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng suy cứ dưới là ngu
Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng suy cứ đẹp là tiên
Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng suy không nói là câm
Không nghe là điếc không trông là mù
Đừng suy cứ trọc là sư
Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng suy thấy của đã sang
Thấy đồng lại tưởng là vàng nguyên cây
Đừng suy cứ uống là say
Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng suy cứ đợi là chờ
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng suy cứ mới là tân
Cứ thề là chắc cứ ân là tình
Đừng suy cứ thấp là khinh
Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Cứ già là hết hồ đồ
Cứ trẻ là chẳng âu lo buồn phiền.
Đừng suy cứ quyết là nên
Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Dưa vàng đừng tưởng đã chua
Sấm rền đừng tưởng sắp mưa ngập trời
Khi vui đừng tưởng chỉ cười
Lúc buồn đừng tưởng chỉ ngồi khóc than
Đừng suy cứ uống là say
Cứ tiền là thật, cứ tay là cầm
Đừng suy chỉ giặc ngoại xâm
Giặc ngay trong nước mới lầm ác ôn
Đừng suy cứ lớn là khôn
Cứ bé là dại, cứ hôn... là chồng
Đừng suy thấy nó lông nhông
Chẳng trai thì gái, chẳng ông thì bà
Đừng suy chẳng gần thì xa
Chẳng ta thì địch, chẳng ma thì người
Đừng suy chẳng khóc thì cười
Chẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì đi
Đừng suy sau nhất là nhì
Gần quan là tướng, cu li là hèn
Đừng suy cứ sáng là đèn
Cứ hồng là chín, cứ đen là thường
Đừng suy cứ đẹp là thương
Cứ xù là ghét, cứ vương là tình
Đừng suy cứ ghế là vinh
Cứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền
Đừng suy cứ cố là lên
Cứ lỳ là chắc, cứ bên là gần
Đừng suy thấy giữa là cân
Cứ đông là đủ, cứ ân là nhờ
Đừng suy cứ vần là thơ
Ca ra là nhạc ô cờ là thanh
Đừng suy cứ trời là xanh
Cứ nhà và nước là thành quê hương
Đừng suy cứ vội thì nhanh
Cứ tranh là được, cứ giành thì hơn
Đừng suy giàu có bình an
Cao sang hết ốm, gian tham hết nghèo
Đừng suy cứ bến là neo
Cứ sông là lội, cứ đèo là qua
Đừng suy chồng mẹ là cha
Cứ rên là khổ cứ la là phiền
Đừng suy cứ hét là điên
Cứ làm là sẽ có tiền đến ngay
Đừng suy cứ rượu là say
Cứ giông là sẽ tung bay cánh diều
Đừng suy tình tỏ là yêu
Cứ thơ ngọt nhạt là chiều tương tư
Đừng suy đi là sẽ chơi
Lang thang dạo phố vào nơi hư người
Đừng suy vui sẽ là cười
Đôi hàng nước mắt lệ rơi là buồn
Đừng suy cứ gió là mưa
Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng suy cứ hạ là ve
Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn...
Đừng suy thu đến đẹp luôn
Lá vàng báo hiệu nỗi buồn hoang liêu.
Đừng suy cứ thích là yêu
Nhiều khi nhầm tưởng bao điều đắng cay
Đừng suy tình chẳng lung lay
Chỉ trong nháy mắt hoa bay lên trời
Đừng mong cứ cầu là hên,
Nhiều khi gặp hạn, ngồi rên một mình.
Đừng suy vua sẽ anh minh,
Nhiều thằng khốn nạn, dân tình lầm than.
Đừng suy tìm bạn tri âm,
Là luôn có kẻ mạn đàm suốt đêm.
Đừng suy đời mãi êm đềm,
Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng suy cười nói ân cần,
Nhiều khi hiểm độc, nó dần tan xương.
Đừng suy trong lưỡi không xương
Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng suy cứ chọc là cười
Nhiều khi nói móc chết cười làm sao
Đừng suy khó nhọc gian lao
Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng suy cứ giỏi là hay
Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần
Đừng suy quỳnh đóa thơm nha
Nhìn đi nhìn lại hóa ra cúc quỳ
Đừng suy cứ tiến là lên
Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng suy rằm sẽ có trăng
Trời giăng mây xám giăng ngang đỉnh đầu
Đừng suy cứ khóc là sầu
Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng suy cứ nước là trong
Cứ than là hắc, cứ sao là vàng
Đừng suy cứ củi là than
Cứ quan là có, cứ dân là nghèo
Đừng suy cứ khúc là eo
Cứ nghèo là mạt, vàng đeo là giầu
Đừng suy khéo mép là khôn!
Hiểu ra mới thấy buồn nôn ba miền
Đừng suy cứ đẹp là tiền
Có khi là những nàng điên sỗ sàng
Đừng suy dưới đất có vàng
Đào lên chả thấy tan hoang cuộc đời
Đừng suy quan chức là rồng,
Xem thường dân chúng là không biết gì.
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên...!
Lúc suy lúc thịnh chớ nên thay lòng.
Đừng suy cứ chết là xong
Nợ nần còn đó chớ mong về trời.
Làm sao sống ở trên đời
Sau này ghi lại những lời đẹp tươi.
Trầm Hương thơ 07.07.2013
Sưu tầm chỉnh sửa và viết thêm.