Đâu ai hiểu trọn lời thơ mầu nhiệm
Vẫn rung cảm trong sâu thẳm con tim
Đâu ai thấu những ngọt bùi cảm mến
Từng phút giây vẫn rộn-rã-âm-thầm
Người đau khổ đứng vệ đường hành khất
Gượng sống trong từng giây phút khó nghèo
Mong ước sao có bàn tay lân tuất
Gieo yêu thương ngăn giọt lệ nghẹn ngào
Đường trưa vắng có người phu đứng quét
Nắng cháy da, mồ hôi lã chã rơi
Bóng em thơ đứng bơ vơ khóc thét
Khách vãng lai hờ hững bước qua thôi
Một mình Chúa dang rộng tay đồi vắng
Vị ngọt ngào hóa từ giọt giấm chua
Trong đau khổ, bóng đêm thành ánh sáng
Giữa hận thù chợt ngời sáng tình yêu
TRẦM THIÊN THU