
THỨ NĂM – TUẦN 17
Bài đọc 1 Năm lẻ
Tháng thứ nhất năm thứ hai mồng một tháng ấy, Nhà Tạm đã được dựng nên… Môsê đem khám vào Nhà Tạm (Xh 40,17.21).

Theo tưởng tượng của tôi, tôi đứng với Chúa Giêsu trong Đền thờ mà Ngài gọi là Nhà của Cha Ngài (Lc 2,49). Tôi suy nghĩ gì? Ngài suy nghĩ ra sao?
Lạy Chúa Tể càn khôn,
Cung điện Ngài biết bao khả ái,
Mảnh hồn này khát khao mòn mỏi,
Mong tới được khuôn viên đền vàng (Tv 81,3)
Bài đọc 1 Năm chẵn
[Giêrêmia đang nhìn một thợ gốm làm việc.] Nhưng chiếc bình anh ta đang nắn bị hỏng, anh làm lại một chiếc khác đúng như anh thấy cần phải làm (Gr 18,4).
Họa sĩ Rembrandt sống vào khoảng thế kỷ 17 là một trong những danh họa vĩ đại thế giới. Sau khi vợ chết, ông rơi vào tình trạng thất vọng và khả năng vẽ trở nên tồi tệ. Nhưng rồi, ông đã vượt qua được, và sau đó, ông đã vẽ với một sức lực, một cảm xúc và mục đích mới. Một số nhà phê bình cho rằng cái chết của vợ ông là một bước ngoặc trong sự nghiệp của Rembrandt. Nó đưa ông tới một mức nghệ thuật mới.
Câu truyện về Rembrandt chứng tỏ rằng Thiên Chúa có thể dùng bi kịch để biến đổi chúng ta thành tốt đẹp hơn.
Điều gì thuyết phục tôi tin rằng Thiên Chúa nhân lành có thể dùng những yếu đuối, tội lỗi tôi để đổi mới tôi?
Khi Thiên Chúa đóng cửa chính, Ngài luôn mở cửa sổ mà người khôn ngoan có thể tìm thấy (Gerald Horton Bath)
Bài Tin Mừng
“Nước Trời giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá. Khi lưới đầy, người ta kéo lên bờ, rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài. Đến ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy” (Mt 13,47-49).

Tôi nên đối xử thế nào đối với những kẻ theo đạo, nhưng không thực hành đạo?
Nếu bạn tìm thấy một Giaó hội hoàn hảo, hãy gia nhập đi, rồi bạn sẽ thấy nó không hoàn hảo như bạn nghĩ (Billy Graham).