
Chúng ta đang sống trong một thế giới, mà ở đó mọi người luôn mong tìm sự dễ dãi cho bản thân. Thế nhưng, không qua bước rèn luyện gian khó thì sẽ không có được thành công và hạnh phúc tròn đầy. Với người Kitô hữu, nói tới gian khó là nói tới Thập giá mỗi người vác trong đời. Tiếc thay, ngày nay nhiều bạn trẻ Công giáo dường như muốn đi đường tắt. Họ muốn sống ngay ngày Chúa Nhật Phục Sinh, và bỏ qua ngày Thứ Sáu Tuần Thánh mà chính Thầy Giêsu của họ đã đi. Nghĩa là các bạn trẻ thích đi con đường trải thảm, ngại đối diện với con đường thập giá trong mọi biến cố của cuộc đời. Tuy nhiên, để có cái nhìn công bằng và đầy đủ hơn về người trẻ, phải nói thêm một con đường khác mà không ít người trẻ đã chọn. Đó chính là con đường dấn thân cho cuộc đời.
Con đường trải thảm - bước dễ dàng người trẻ muốn
Mong ước có được một cuộc sống đầy đủ và an nhàn, luôn “thuận buồm xuôi gió” là điều chính đáng của mỗi người. Thế nhưng, sự nghiệt ngã của kiếp người là chúng ta không dễ dàng để lúc nào cũng có một cuộc sống bình yên. Thế nên, vì muốn sống sung sướng, không vất vả, nhiều bạn trẻ đã bất chấp những quy chuẩn đạo đức. Là người con của Chúa, chúng ta không cổ võ cho một lối sống chấp nhận thiếu thốn về vật chất, hạn chế về tinh thần và nghèo nàn về tâm linh, bởi chính Chúa Giêsu đã từng nói: “Ta đến cho chiên được sống và sống dồi dào” (Ga10,10). Tuy nhiên, chúng ta cũng được mời gọi dám đối diện với những khó khăn, những thách đố trong cuộc sống, và cố gắng để vượt qua.
Một bóng mát bên đường luôn là hấp lực lôi kéo người khách bộ hành đang dong duổi giữa cái nắng chói chang trưa hè. Thế nhưng, chúng ta đã bao giờ tự hỏi, người khách bộ hành này có đến được nơi cần đến hay không, nếu như không dám từ bỏ bóng mát quyến rũ kia? Thế mới biết, không ai có thể đi đến đích nếu không can đảm dứt bỏ những bóng mát bên đường. Như thế, mọi cố gắng để không phải đối mặt với khó khăn trong cuộc sống chỉ là ảo tưởng, và bước đường trải thảm, nơi nhiều người trẻ ngày nay mong muốn thì không thực tế. Điều thiết yếu đặt ra là làm thế nào để sống và vượt qua thử thách, chứ không phải là làm sao để không có khó khăn. Khi nhận ra điều này, mỗi người sẽ nuôi dưỡng cho bản thân sự can đảm và tinh thần vượt khó, để có thể kiến tạo cho tương lai một cuộc sống tốt hơn.
Con đường thập giá - bước chông gai người trẻ ngại đi
Thập giá, dấu chỉ cho những gian nan phận người, thì các bạn tìm cách trách xa là điều phải lẽ rồi còn gì. Nhiều lần tôi đã có suy nghĩ như thế, và có lẽ nhiều bạn trẻ cũng đồng quan điểm này. Tuy nhiên, chúng ta cần nhận ra rằng, người Kitô hữu không đón nhận đường thập giá Đức Giêsu đã đi thì không còn là con cái Thiên Chúa nữa. Thật vậy, người tín hữu, cách riêng những người trẻ Công giáo không thể thực sự bước theo Đức Kitô nếu không đảm nhận con đường thập giá. Những gì gọi là đường tắt sẽ không dẫn người Kitô hữu đến bến bờ hạnh phúc, bởi vì người môn đệ đích thực của Thầy Giêsu phải là người bước đi trên con đường thập giá và theo Thầy lên đỉnh đồi Calvê. Những ai muốn tìm kiếm một “Thầy Giêsu không thập giá” thì rất có nguy cơ sẽ phải vác thập giá không có Chúa Giêsu. Thánh giá có Thầy Giêsu cùng vác, cùng đồng hành mà chúng ta còn ngại bước vào, thì thử hỏi thập giá chỉ riêng mình ta vác sẽ gian nan biết chừng nào.
Thế nhưng, người trẻ hôm nay rất thường bị cám dỗ đi tìm một Giêsu không có thánh giá, đó là một Giêsu siêu sao, một Giêsu đáp ứng được những sở thích của bản thân. Họ mong muốn được lắng nghe Lời Chúa không chất vấn lương tâm, và đi theo một đạo Công giáo dễ dãi, không ràng buộc. Nghĩa là họ theo đạo chỉ để tìm một sự an toàn nào đó sau khi không còn sống trên cõi đời này nữa. Cứ theo lẽ này, chúng ta - rất có thể như thánh Phêrô ngày xưa- sẽ bị Chúa Giêsu khiển trách rằng: “Satan, hãy xéo đi khỏi mặt Ta!” (Mc 8,33). Tại sao vậy? Rất đơn giản, vì chúng ta đã không thực hiện công trình của Thiên Chúa, lại còn sống cho những dự định của bản thân. Cũng cần biết rằng, thập giá không phải là điểm tới, nhưng là cánh cổng dẫn người Kitô hữu bước vào sự sống mới: ai đánh mất mạng sống mình thì sẽ tìm gặp lại sự sống, ai can đảm chết đi sẽ sống muôn đời... Và để cụ thể hóa con đường thập giá trong thời đại hôm nay, những người trẻ phải nhận ra rằng, chúng ta được mời gọi để dấn thân cho cuộc đời này nhiều hơn nữa
Con đường dấn thân - bước phiêu du của người trẻ hôm nay
Để cống hiến những khả năng của mình vì lợi ích xã hội, nhiều bạn trẻ ngày nay đã dấn thân hết mình cho những công việc của cộng đồng mà không đòi hỏi một quyền lợi nào cho bản thân. Họ sẵn sàng đón nhận những thua thiệt về mình chỉ vì muốn đem lại hạnh phúc cho người khác. Người ngoài nhìn vào không thể phủ nhận những đóng góp mà những người trẻ này đã và đang cống hiến cho xã hội. Sự chọn lựa của những người trẻ có tấm lòng quảng đại khiến cho nhiều người cảm phục, vì trong số họ có người đã thành đạt, đã kiến tạo được sự nghiệp, nhưng cũng có người đang là sinh viên, là công nhân và cuộc sống còn nhiều khó khăn. Có lẽ điểm chung của tất cả các bạn trẻ này là nơi họ luôn ấp ủ một khát vọng được cống hiến, và cách thức tốt nhất họ chọn lựa là con đường dấn thân.
Với người Kitô hữu, dấn thân cho hạnh phúc của người khác luôn là lời mời gọi khẩn thiết và ưu tiên hàng đầu trong hành trình cuộc đời. Người trẻ Công giáo không chỉ sống tốt cho mình, với những cố gắng hoàn thiện bản thân, nhưng phải làcuộc đời dám chia sẻ với người khác trong bất cứ hoàn cảnh nào. Thể hiện điều này không đương nhiên dễ dàng, bởi một lẽ đơn giản, chúng ta còn phải nghĩ đến mình, một lối nhìn “quy ngã” rất tự nhiên của con người. Thế nhưng, nhiều người đã làm được điều này với tất cả con tim của họ, thì hẳn nhiên những người khác cũng sẽ thực hiện được khi biết đặt mình trong tương quan như những người con của Chúa.
Thật vậy, khi hướng lòng mình về Chúa, con người sẽ có những động lực để dám sống cho người khác, dám chia sẻ với người khác. Dẫu biết rằng còn nhiều khó khăn, nhưng với lòng tin và niềm hy vọng, người trẻ Công giáo sẽ đón nhận con đường dấn thân với tất cả tấm lòng của mình.
Mai Văn, OP
(trích Chia sẻ TM HĐGD ĐM tháng 3.2011)