Headlines
Loading...
THÁNH BÊNAĐÔ VŨ VĂN DUỆ LMTTĐ. (1755 – 1838)

THÁNH BÊNAĐÔ VŨ VĂN DUỆ LMTTĐ. (1755 – 1838)



Mẹ cha công giáo siêng chăm 
Vào năm một bảy năm lăm chào đời (1755)
Tinh anh đôi mắt sáng ngời
Bernađô Duệ tên thời đặt cho

Gia đình đạo giáo chăm lo
Dạy con kinh hạt học cho thấm nhuần
Quần Anh, Nam Định bội phần
Lớn lên chí ước ân cần đời tu


Cậu luôn chăm chỉ cần cù
Học tu nhân đức khiêm nhu chân thành 
La tinh, nho giáo học rành
Vào thời bách đạo tan tành khắp nơi

Khó khăn chồng chất không ngơi
Tu hành gián đoạn chờ thời thuận cho
Tu chui lắm lúc lắng lo
Bốn mươi tuổi chẵn lò mò thụ phong

Bền ơn quyết chí cũng xong
Bài sai phục vụ đầy lòng ra đi
Khó khăn đâu có ngại gì
Ước mơ truyền đạo từ khi hiểu đời

Hăng say không chút nghỉ ngơi
Sống đời nhiệm nhặt tuyệt vời giản đơn
Chiếu manh trải xuống không trơn
Gồ ghề mảnh gỗ còn hơn đá dằm  

Đêm vài ba tiếng lưng nằm
Canh ba gà gáy lạnh căm dậy liền
Hãm mình là chính phải liên
Sống đời theo Chúa luôn kiên vững bền

Tràng hạt kính Mẹ dâng lên
Một lòng qúy mến đáp đền tình yêu
Lời kinh giáo xứ sáng chiều
Cả lương lẫn giáo cũng đều qúy thương

Ngài như ngọn đuốc dẫn đường
Tận tình giúp đỡ người lương khó nghèo
Nhiều người học đạo xin theo
Nhờ gương sống tốt đơn nghèo bình dân

Thời gian thấm thoát trôi dần
Tuổi gần tám chục tấm thân héo tàn
Mắt mờ chân mỏi tiếng khàn
Lại thời cấm đạo muôn vàn khó nguy

Giáo dân phải dẫn cha đi
Lang thang trốn tránh mỗi khi lính về
Vào nơi cuối nẻo sơn khê
Quan quân lục soát kiểm kê khắp cùng

Bắt người công giáo tập trung
Khảo tra già trẻ tàn hung chưa từng
Quang Khanh tổng đốc vang lừng
Ác quan đệ nhất không ngưng giết người

Nhất tâm quét sạch đạo Trời
Đốt bao chủng viện lửa ngời khắp nơi
Đức Cha thầy cả di dời
Rày đây mai đó khôn ngơi nỗi sầu 

Tám ba bạc trắng mái đầu
Sống thời đã đủ ngài đâu sợ gì
Mỗi lần nghe tiếng quân đi
Ngài liền lớn tiếng sợ chi lính vào

Hiên ngang chẳng chút nôn nao
Tôi là đạo trưởng xin chào các anh
nh nghe thấy thế vây quanh
Bắt ngài trói lại giải nhanh vào tù

Vững như bàn thạch khiêm nhu
Thấy già tổng đốc tưởng ngu khuyên hàng
Đặt hình Chúa bắt bước sang
Bước qua mau sẽ khỏi mang gông xiềng

Nhưng ngài mau mắn nói liền
Quan đừng có thấy tôi hiền mà khinh
Làm sao dám bỏ Chúa mình
Ham chi một chút phù vinh cuộc đời

Tôi đây thờ kính Chúa Trời
Đạo ngay lẽ thật tuyệt vời cao siêu
"Mười điều răn" dạy những điều,
"Yêu người kính Chúa" sớm chiều đời tôi.

Làm lành lánh ác mà thôi
Giúp người nghèo khổ chuyện "tồi" tránh xa
Tùy quan muốn giết hay tha
Đời tôi đã sống tám ba tuổi rồi

Nói rồi cầm chuỗi Mai Khôi
Trường kinh lại nở trên môi miệng lòng
Quan liền thảo án cho xong
Trình vua Minh Mạng xử trong lệnh triều

Tám ba đã qúa "luật điều" *
Nhưng vua Minh Mạng ghét nhiều ký ngay
Truyền cho trảm quyết tên này
Tội là đạo trưởng hăng say rao truyền

Đeo gông còn chẳng chịu yên
Mà còn giảng đạo huyên thuyên trong tù
Gia Tô tả đạo thầy tu
Ta truyền chém sạch cho dù tuổi cao

Lệnh vua truyền đã gởi vào
Nghe tin dòng máu dâng trào châu thân
Bênađô Duệ ân cần
Giêsu con được thông phần phúc ân

Tử vì đạo Chúa giữa trần
Là một vinh hạnh bội phần cho con
Theo Giêsu phải cho tròn
Gon gô tha đó núi còn đợi mong

Linh hồn con đã dọn xong
Ngày mai thợ gặt thỏa lòng reo ca
Pháp trường Bảy Mẫu khiêng ra (**)
Hai bên gươm giáo như hoa nhảy mừng

Lời kinh cha hát chẳng ngưng
Vết chân truyền giáo Tin Mừng nở hoa
Gông xiềng giờ được tháo ra
Phó dâng hồn xác lên Cha trên trời

Tâm vui nhân diện sáng ngời
Bước chân trung tín cuối đời là đây
Hồn tươi trong tấm thân gầy
Tắm trong ơn gọi ngất ngây nhân lành

Ba hồi trống giục tành tành
Lưỡi đao chém xuống thật nhanh khải hoàn
Máu đào nhuộm thắm hân hoan
Thắm vào giải đất diễm toàn mai sau

Vươn lên đồng lúa xanh màu
Ngàn năm ghi dấu niềm đau Tin Mừng
Lời ngài phát triển không ngưng
Giáo dân Lục Thủy không ngừng tiến lên

Mộ Ngài còn đó vững bền
Tấm gương anh dũng vang rền xưa nay
Kính ngài thánh Duệ đạo ngay
Mồng một tháng tám là ngày hân hoan.

Tấm gương mục tử diễm toàn
Hy sinh hiến tế khải hoàn phục sinh
Giêsu đường của Thầy mình
Thiên đường hưởng phước ân tình cùng Cha.

Thanh Sơn 07.06.2013

*- Chiếu theo luật lúc bấy giờ thì tuổi già như ngài là không phải chịu tử hình.
  
**- Khi ra pháp trường Bảy Mẫu, vì ngài già yếu và nhịn ăn nhiều ngày nên đi không nổi nữa, lính phải khiêng cáng ngài ra. 

Thế là cha Duệ đã thực hiện trọn vẹn lời hứa đi theo Ngài đến cùng, để rồi chung hưởng hạnh phúc trường tồn trên Thiên Quốc.

Linh mục Bernadô Vũ Văn Duệ được Đức Lêo XIII suy tôn lên bậc Chân Phước ngày 27.05.1900. 
Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên bậc Hiển thánh.