
Kể người nghe chuyện người tử đạo
Antôn Quỳnh một giáo dân thôi
Tấm gương sáng lạn cho đời
Con người nhân đức rạng ngời sử xanh
Gương kính Chúa của anh thủa nhỏ
Khắp gần xa đã tỏ rõ ràng
Con người ăn nói nhẹ nhàng
Ước mơ thánh hiến đời chàng lên Cha
Hai người anh đã là tu sỹ
Nên gia đình bắt bí chàng về
Tông đường nối dõi quản kê
Để cho trọn nghĩa đôi bề hiếu trung
Lập gia thất sống cùng cha mẹ
Ở trọn bề vui vẻ cả nhà
Xóm làng qúy mến gần xa
Yêu người kính Chúa cũng là chứng nhân
Thời loạn đến vua cần bắt lính
Là thân trai thẳng tính hiên ngang
Hữu quỳnh can đảm lên đàng
Chiến công thành tích lên hàng chỉ huy
Trận Phú Xuân sử ghi còn rõ
Chiến công giành đã tỏ giặc tan
Qua thời loạn lạc bình an
Trở về giải ngũ đời chan chứa tình
Học nghề thuốc mưu sinh thăng tiến
Thêm bán buôn để kiếm tiền thêm
Chăm lo gia thất êm đềm
Mát tay chữa khắp mọi miền chung quanh
Thương giúp đời đồn nhanh khắp cả
Chẳng mấy chốc mà đã vanh danh
Chăm lo cho những việc lành
Giúp người gặp khó không đành bỏ qua
Thấy kẻ nghèo cho qùa thêm nữa
Bỏ tiền ra cứu chữa bệnh nhân
Chăm lo hết mực chuyên cần
Nhà ông sớm tối rần rần vào ra
Cũng lắm lần nguời nhà phản đối
Chuyện giúp người sớm tối tiền hao
Antôn Quỳnh chẳng nôn nao
Chúa ban cho của có sao đâu mà
Làng Mỹ Hương gần xa qúy mến
Thời gian này cần đến một người
Làm trùm trưởng để giúp đời
Cả làng bầu chọn tuyệt vời làm sao
Đức Cha thấy công lao đóng góp
Phong Thầy giảng để họp giáo dân
Tân tòng dạy đạo ân cần
Mở mang giáo hội lần lần lan ra
Thấm thoát trôi tuổi già đã đến
Ông vẫn như ngọn nến giữa làng
Lệnh vua Minh mạng rõ ràng
Truyền ra cầm đạo ngỡ ngàng khắp nơi
Tiếng oán than khắp trời dậy đất
Máu đào rơi chất ngất thân người
Bao nhiêu đạo hữu tiêu đời
Lưỡi gươm bạo chúa đầu rời tấm thân
Các đạo trưởng xa gần trốn tránh
Ông trùm Quỳnh xót chạnh lòng đau
Liều thân giúp đỡ thật mau
Dẫn đường vào trại thật sâu trong rừng
Quan quân đến bừng bừng sát khí
Vây quanh nhà bắt bí tận nơi
Ngờ đâu đạo trưởng đi rồi
Tìm ông không thấy trò tồi giở ra
Bắt vợ con khảo tra độc ác
Chúng đánh đòn tan nát tấm thân
Nghe tin đau xót bội phần
Kim Sen trang trại chúng lần tìm ra
Lính vây bắt khảo tra tàn độc
Tấm thân già gầy gộc vẹo xiêu
Đeo gông lê lết tiêu điều
Như cây Thập Tự một chiều năm xưa
Chúng bắt ông phải chừa theo đạo
Hai năm trời những khảo cùng tra
Thân còn xương xẩu bọc da
Tinh thần kiên vững thờ Cha trên trời
Biết không bắt được người bỏ đạo
Lệnh vua truyền xử giảo ban ra
Ông trùm mong mãi được là
Chết vì tử đạo kiêu sa ngại gì
Hai hàng lính giải đi tất bật
Ngước cao đầu hồn cất dâng Cha
Pháp trường kia đã hiện ra
Hát lời kinh cuối để ca ngợi Ngài
Rồi vui vẻ khoan thai nằm xuống
Giang tay ra như muốn đóng đinh
Dây tròng vào cổ lặng thinh
Ba hồi trống lệnh lý hình ra tay
Sức kéo ra như cày xuống đất
Hồn thiêng kia cất thẳng lên cao
Máu kia nhỏ xuống thấm vào
Nghệ An hạt giống lại trào vươn lên
Thánh Antôn khắc tên sử sách
Nguyễn Hữu Quỳnh nhân cách ngời cao
Để cho con cháu tự hào
Thánh danh Tử Đạo ngôi sao sáng ngời.
Thanh Sơn 23.04.2013
Ngày 27,06.1900 ĐGH.Lêo XIII suy tôn ngài lên bậc chân phước.
Ngày 19.06.1988. ĐGH. Gioan Phaolô II phong ngài lên hàng hiển thánh
Lời bất hủ: Ông tuyên xưng đức tin trước các quan. "Thà chết không thà chối đạo, dù chỉ là trong giây lát". Quan cho lính lôi ông qua Thập giá, ông lớn tiếng phản kháng: "Việc này do quan lớn làm, nếu có tội là quan phạm tội, chứ không phải tôi".
Thánh nhân khuyên các con: "Cha đã nuôi dưỡng các con từ nhỏ, nay đã lớn khôn, các con sẽ lo tất cả cho gia đình. Cha muốn dành tiền bán thuốc để chia sẻ với bà con nghèo khó".
Ngày nay mọi người vẫn còn cảm kích với hai câu thơ khắc trên bia mộ ông Thánh Antôn Quỳnh ở xứ Kim Sen, nơi thi hài ông được an táng với tổ tiên dòng họ :
"Nghĩa khí nêu cao trên đất nước,
Oai linh phù hộ khắp non sông"
Oai linh phù hộ khắp non sông"