Headlines
Loading...
THÁNH ANTÔN NGUYỄN ĐÍCH 1769-1838 (GDTĐ.)

THÁNH ANTÔN NGUYỄN ĐÍCH 1769-1838 (GDTĐ.)


Một bảy sáu chín sinh ra
Tên là Nguyễn Đích, thánh là Antôn
Chi Long, Nam Định, lớn khôn
Mẹ cha đạo đức phần hồn thẳng ngay

Dạy con lẽ phải điều hay
Sống thờ kính Chúa hằng ngày cầu xin
Thấm nhuần giáo lý đức tin
Mười điều răn Chúa giữ gìn đạo ngay

Lớn lên rời bỏ nơi này
Chuyển sang Kẻ Vĩnh gần ngay thánh đường
Lời kinh tỏa ngát thiên hương
Ngày ngày chăm chỉ người thương mến nhiều

Antôn Nguyễn Đích biết điều
Trong làng lắm kẻ mến yêu đến chàng
Mẹ cha chấm điểm một nàng
Trầu cau mai mối bưng sang ngỏ lời

Se duyên kết ngãi cuộc đời
Gia đình hạnh phúc được mười người con
Chăm lo dạy đạo vuông tròn
Yêu người kính Chúa điểm son trong làng

Đoàng hoàng trong xứ nể nang
Gương lành bác ái hiểu đàng gần xa
Giúp người nghèo khó còn là
Dạy về lời Chúa cho ta đời này

Phải thờ kính Chúa hàng ngày
Tấm gương sống thánh lời ngay rõ ràng
Gặp thời cấm đạo điêu tàn
Khó khăn nguy hiểm mọi đàng gần xa

Ông trùm Đích giúp Đức Cha 
Havard Du, trốn trong nhà của ông
Dù bao nguy hiểm chất chồng
Ngày đêm rình rập cũng không nao lòng

Quan quân phá nát nhà dòng
Các thầy phải trốn lòng vòng khắp nơi
Gặp mùa dịch bệnh tả tơi
Ông tìm cách giúp từng người thuốc thang

Bỏ tiền của để cứu mang
Đây là sứ mạng Chúa đang cần dùng
Chủng sinh Thầy cả khốn cùng
Nhờ ông từ ái bao dung cứu người

Chúa dùng đúng lúc đúng nơi
Nhiều thầy khỏi bệnh tuyệt vời lắm thay!
Làm sao trả nổi ơn này
Đường vào lịch sử mai ngày khắc ghi 

Trịnh Quang Khanh đã hồ nghi
Nổi danh hung ác lạ chi tên này
Lắm trò qủy kế mưu bày
Cho người gián điệp hàng ngày đến xin

Nhờ ông giúp đỡ thương mình
Cho con làm việc tội tình lắm thay
Thế rồi nhân đó một ngày
Hắn đi báo cáo hăng say lãnh tiền

Trịnh khanh cho lính đến liền
Bủa vây bốn phía như điên tiến vào
Ác tàn càn quyét thét gào
Trẻ già lớn bé té nhào máu tuôn

Ông trùm chúng bắt đi luôn
Trói gông cổ lại ngày buồn tang thương
Bỏ vào cũi giải lên đường
Đưa về giữa chốn quan trường khảo tra

Dù rằng sức yếu tuổi già
Tuyên xưng đạo Chúa há là sợ chi
Trình bày thật rõ từ khi
Đạo Trời đã dạy những gì cho ta

Trên thờ kính một Chúa Cha
Ông bà tiên tổ mới là đến sau
Quan ra lệnh bỏ đạo mau
Nếu không sẽ trảm rơi đầu nhà ngươi

Ông trùm bình tĩnh lựa lời
Quan tha thì tốt không thời chém đi
Biết không lay chuyển được gì
Trịnh Khang đổi giọng bởi vì lệnh vua

Thôi thì ông cứ nhận bừa
Tuyên xưng bỏ đạo cho vừa được tha
Tôi cho ông trở về nhà
Sống cùng con cháu tuổi già hưởng ơn

Ông liền con cháu sao hơn
Được bằng Thiên Chúa khuyên lơn làm gì
Tồi thà chịu chết ngay đi
Còn hơn chối Chúa chỉ vì cháu con (*)

Quan truyền giam cho chết mòn
Rồi liền viết tấu cho tròn lệnh vua
Trong tù ông quyết chẳng thua
Lời kinh đọc lớn sáng trưa tối chiều

Tuổi già sức yếu tiêu điều
Lệnh vua truyền xuống một chiều gió mưa
Trảm đầu hắn để dân chừa
Mười hai tháng tám lính đưa lên đường (2.08.1838)

Nam Định Bảy Mẫu pháp trường
Mặt ông hớn hở khôn lường chúa ơi!
Tạ ơn Chúa Cả trên trời
Con dâng hồn xác cho Người nơi đây

Trọn đời đã bước theo Thầy
Đến đây là trọn tình đầy hiến dâng
Ba hồi trống lệnh lâng lâng
Nhát đao chém xuống giữa tầng cổ kia

Đầu ông rời xuống đứt lìa
Máu đào phun xuống thông chia phúc phần
Gieo vào hạt giống hồng ân
Vươn lên ngàn vạn tâm chân giữa đời

Mười hai tháng tám tuyệt vời (**)
Kính mừng hiển thánh trên trời rạng danh
Antôn Nguyễn Đích rành rành
Một gia đình thánh gương lành muôn năm.

Trầm Hương Thơ 22.04.2013


sinh năm 1769 tại Chi Long, Nam Ðịnh. 
Tử đạo 12.08.1838 tại pháp trường Bảy Mẫu
Ngày 27.05.1900. Đức Giáo Hoàng Lêo XIII suy tôn Chân Phước. 
Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn các ngài lên bậc Hiển thánh.

(*) Lời bất hủ: Quan tổng đốc Trịnh Quang Khanh dùng mọi phương thế để bắt ông Trùm Ðích bỏ đạo. Ông Ðích trả lời với giọng vững vàng: "Thưa quan, con cháu chi cũng mặc, tôi đã lo liệu cho chúng. Tôi có bổn phận tôn thờ Thiên Chúa, quan tha hoặc kết tội thì tuỳ, chứ đừng ép tôi bỏ đạo".

(**) Antôn nguyễn Đích bị xử chém đầu ngày 12.08.1838 tại pháp trường Bảy Mẫu Nam Định. Thi hài ông Antôn Nguyễn Đích được rước về làng Kẻ Vĩnh ngay trong đêm đó. dân làng tổ chức lễ qui lăng rất trọng thể, rồi an táng trước nhà ông, nơi ông đã để lại bao gương sáng của một chức sắc và một gia trưởng đáng kính.