NGOẠI ƠI!
Ngày xưa Ngoại thương con nhất
Dù không là cháu đích tôn
Ngoại dành cho con đủ thứ
Chia gì cũng được phần hơn
Ngày con đi học, xa ngoại
Bịn rịn mắt Ngoại lưng tròng
Con vẫn ngây ngô tuổi dại
Xa Ngoại chưa biết bâng khuâng
Một lần con về thăm Ngoại
Thấy đôi mắt ấy mù lòa
Làm con bất chợt òa khóc
Ngoại xoa đầu hỏi: “Chuyện chi?”
Ngày con thăm Ngoại lần nữa
Thấy nhà sao quá đông người
Hiểu ra, lòng con bỡ ngỡ
Mắt cay, miệng gọi: “Ngoại ơi!”
TRẦM THIÊN THU
TÌNH CHA MẸ
Con vui đến lớp hằng ngày
Góp gom điều lạ, điều hay, nên người
Mẹ già gian khổ một đời
Cho con khúc khích tươi cười chứa chan
Bao nhiêu xanh lá trên ngàn
Tình thương Cha Mẹ muôn vàn khôn nguôi
Hy sinh vất vả đầy vơi
Cho con hạnh phúc tuyệt vời tuổi thơ
TRẦM THIÊN THU
MẸ và CON
Gà mẹ cục tác
Mổ thóc gọi con
Cả đàn chíp chíp
Đến bên mẹ hiền
Gà mẹ xòe cánh
Để đánh diều hâu
Ngọt ngào tình mẹ
Thương con dạt dào
Tình mẹ yêu thương
Biển trời lai láng
Bên mẹ nép cánh
Con sống an vui
Tình mẹ yêu thương
Cao vời khôn sánh
Mẹ thêm sức mạnh
Hạnh phúc vô ngần
TRẦM THIÊN THU