THƠ Mùa Vọng

VUI ĐỢI SƯỚNG CHỜ

Trời cao hỡi, xin hãy gieo sương xuống
Ngàn mây ơi, hãy mưa đức công bình
Này đất hỡi, xin nẩy mầm cứu tinh
Và chính trực sẽ vươn lên cao vút (1)
Vì hạn hán nên sinh linh khao khát
Chỉ có Mưa Giêsu làm thỏa mong
Chính Người sẽ làm chúng ta vững vàng
Nhờ vậy mà không ai dám trách cứ
Ngay trong Ngày giáng lâm của Thiên Chúa
Đấng Trung Thành đã kêu gọi chúng ta
Đến hiệp thông cùng với Đức Kitô (2)
Hãy vững tin! Đừng hoang mang, run sợ!
Hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa
Cho mọi người thấy chúng ta hiền hoà
Sống rộng lòng, đôn hậu và thứ tha
Bởi vì Chúa Giêsu đã gần đến (3)
Quyết nhủ lòng ngày cầu và đêm nguyện
Không chùn chân, thối chí dẫu bồn chồn
Đời mưa nắng nhưng lòng vẫn bình an
Bụng bảo dạ: “Chết vinh hơn sống nhục”

TRẦM THIÊN THU
(1) Is 45:8. (2) 1 Cr 1:8-9). (3) Pl 4:4-5.



XIN THƯƠNG CỨU THOÁT
(Diễn ý 1 Tm 4:1-2)

Thần khí phán rõ ràng:
Vào những thời cuối cùng
Một số người lầm lạc
Bị dao động tâm hồn
Họ rời bỏ đức tin
Theo thần khí lừa dối
Theo con đường tăm tối
Là giáo huấn quỷ ma
Đó là trò điêu ngoa
Bọn giả nhân giả nghĩa
Hãy cảnh giác với họ
Là những tên lọc lừa
Lương tâm họ gian tà
Đã hoàn toàn lệch lạc
Như hằn sâu dấu vết
Chẳng bao giờ xóa nhòa
Lạy Ngôi Con Giêsu
Chúng con luôn yếu đuối
Xin Ngài mau mau tới
Để giải thoát chúng con

TRẦM THIÊN THU
Chúa nhật I Mùa Vọng – 2012

Post a Comment

Previous Post Next Post