THƠ về Thầy & Trò


CON ĐƯỜNG LÀNG

Con đường làng thân quen
Từ khi còn thơ dại
Những bước chân ngần ngại
Theo Mẹ đến trường làng

Con đường làng thênh thang
Mòn dấu chân đùa nghịch
Ghi đậm miền ký ức
Mặn mà vị quê hương

Cây rợp mát ven đường
Chú chim non núp bóng
Lấp lánh những giọt nắng
Đùa vui cùng tuổi thơ

Chiều gọi những cơn mưa
Về gội mát ngày nắng
Con đường làng thầm lặng
Dẫn lối vào tương lai

TRẦM THIÊN THU



GHI NHỚ

Thầy đã khai trí
Con biết chữ A
Cuộc đời còn xa
Chân luôn vững bước

Thầy là dòng nước
Cho con xuôi thuyền
Con là bảng đen
Thầy là phấn trắng

Từng ngày thầm lặng
Thầy vẫn đến trường
Con nhớ trong lòng
Công thầy biển cả

TRẦM THIÊN THU


KHÔNG ĐỀ CHO EM

Sáng nay thầy vào lớp
Gọi em lên trả bài
Cúi đầu vì không thuộc
Em đứng lặng như cây

Lòng thầy buồn biết mấy
Khi thấy em ham chơi
Không chăm lo học tập
Làm sao mai giúp đời?

Thời gian là vàng bạc
Như dòng sông trôi qua
Nào ai đã níu được
Thường nuối tiếc ngày xưa

Hãy cố học em nhé
Tương lai đang rộng chờ
Kẻo buồn lòng cha mẹ
Vun đắp bao ước mơ

TRẦM THIÊN THU


KÝ ỨC HỒN NHIÊN

Trở về lại con đường làng
Ngày xưa đầy những dấu chân dại khờ
Một thời kỷ niệm học trò
Dầm mưa giãi nắng vui đùa thơ ngây
Ngôi trường làng phủ rêu mây
Như còn đọng lại những ngày hồn nhiên
Bây giờ mỗi đứa mỗi miền
Dù xa nhưng ký ức còn quanh đây

TRẦM THIÊN THU


LÁ THƯ THÁNG 11

Hình dung về mỗi cô, thầy
Lá thư tháng Mười Một thay tâm tình
Gởi cô, thầy với lòng thành
Ý dài, lời ngắn, tri ân suốt đời
Công lao dạy dỗ nên người
Dù còn vất vả bên đời nắng mưa
Tháng Mười Một đẹp như thơ
Để học trò biết ơn cô, ơn thầy
Nhìn trời xanh lãng đãng mây
Hạnh phúc những ngày thân ái yêu thương

TRẦM THIÊN THU


LỤC BÁT MÙA THI

Em ngồi ôn tập mùa thi
Những công thức Toán cứ “khua” sớm chiều
Văn, Sinh, Sử, Địa,… Ôi chao!
Rồi Anh, Lý, Hóa,… Biết bao chuyện làm
Năm nay em hứa quyết tâm
Học chăm, thi tốt, không thèm đi chơi
Chuyên cần để được chín, mười
Bõ công cha mẹ suốt đời vì em

TRẦM THIÊN THU


MÙA THI

Mưa đầu mùa gọi mùa thi
Ôn bài chăm chỉ, quên đi chơi bời
Nhớ ơn cha mẹ, thầy cô
Em làm bài tốt mới là đền ơn
Cuộc đời sẽ xán lạn hơn
Nhờ gom kiến thức dần dần từng năm
Mùa thi có mối băn khoăn
Toán, Văn, Sinh, Sử,… đều cần học ôn
Lời xưa nay nhắc nhở luôn
“Văn ôn, võ luyện” nên khôn nên tài
Chuyên tâm khổ luyện hôm nay
Hẳn là rạng rỡ tương lai giúp đời
Mùa thi vẫy gọi: “Em ơi!”
Bạn hiền Bút Sách mỉm cười với em

TRẦM THIÊN THU


NHƯ VIÊN PHẤN

Đời thầy như viên phấn
Hao mòn vì bảng đen
Trọn con đường học vấn
Viên phấn vạch đường quen

Cho con được tạ lỗi
Những khi không thuộc bài
Rồi những lần ngỗ nghịch
Làm thầy vương u hoài

Biết bao trang giáo án
Cùng thầy thức đêm khuya
Mái tóc thấy bạc trắng
Viên phấn lặng lẽ mơ

Xin cảm ơn viên phấn
Trắng nét trên bảng đen
Kiến thức con đón nhận
Ơn thầy không thể quên

TRẦM THIÊN THU


TỰU TRƯỜNG

Tháng Chín cơn mưa bỗng lạ
Gội mát niềm vui trong veo
Bước chân tựu trường nôn nao

Tháng Chín bồng bềnh mây trắng
Chở từng mơ ước hồn nhiên
Một chút thẹn thùng làm duyên

Tháng Chín lung linh màu nắng
Ươm hồng đôi má dễ thương
Môi cười lúng liếng mùa sang

Tháng Chín bay bay áo trắng
Mượt mà như khúc ca dao
Thi ca êm ả vương vào

Tháng Chín xanh như lá cỏ
Tóc dài xõa xuống đôi vài
Líu ríu nhẹ đôi gót hài

Cảm ơn Tháng Chín vô thường
Có buổi tựu trường làm đẹp mùa Thu

TRẦM THIÊN THU


VỀ LẠI

Xin từ giã mùa hè
Với thú vui thân ái
Trang vở ắp ước mơ
Đón chào niên học mới

Em về lại ngôi trường
Với thầy, cô, bè bạn
Vườn tuổi thơ đang ươm
Mầm kiến thức sẽ lớn

Về lại vườn ngây thơ
Xin cho tôi lần nữa
Nhìn những hạt mưa Thu
Tuổi hồn nhiên một thuở

TRẦM THIÊN THU

Post a Comment

Previous Post Next Post