THƠ: Nếu

Nghe tin biến động đất trời
Người ta hoảng hốt, run người vì lo!
Lo là lo cái nỗi gì?
Phải chăng còn tiếc nuối khi hết đời?
Nói tin một Chúa mà thôi
Cớ sao HOẢNG khi đất trời đổi thay?
Cứ vui sống trọn từng ngày
Dù trời tối hoặc đất này chuyển rung
Chúa Trời vô thủy vô chung
Là Đầu, là Cuối (*), xót thương muôn đời
Trọn niềm tín thác Chúa Trời
Sao lại không cười nếu tận thế ngay?
Chết là về cõi Thiên Thai
Trường sinh bên Chúa muôn đời, sao lo?
Chuyện đời dù nhỏ, dù to
Vẫn là Ý Chúa, đời ta an lòng!
TRẦM THIÊN THU
(*) Kh 1:17 – Trưa lặng, 16-11-2012
Previous Post Next Post