BÁNH BAN SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI


“Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.” (Ga 6,51)
Nhằm “tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt, toát hơi may lạnh buốt xương khô,” thi hào Nguyễn Du chạnh lòng làm bài “Văn tế thập loại chúng sinh” khóc thương cho mọi hạng người giàu nghèo sang hèn phải chết vì đủ loại cảnh ngộ thương tâm. Cũng tin tưởng vào một sự sống ở kiếp sau nhưng thương thay, đó lại là những kiếp sống cô đơn, vất vưởng, oan khuất, thê lương:


Kẻ thân thích vắng sau vắng trước
Biết lấy ai bát nước nén nhang?
Cô hồn thất thểu dọc ngang
Nặng oan khôn lẽ tìm đường hoá sinh?
Chúa Giêsu đến giải thoát nhân loại khỏi cảnh trầm luân bằng cách tự hiến chính thân mình Ngài thành bánh hằng sống cho chúng ta, để ai ăn bánh đó, sẽ được vào cõi sống hạnh phúc vĩnh hằng. Điều Chúa nói thật khó tin, người Do Thái nghe mà cứ xầm xì! Chả thế mà trong một đoạn ngắn Chúa đã phải nhắc đi nhắc lại tới ba lần: “Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời.”
Phần bạn, là kitô hữu, hẳn bạn đã tin vào lời Chúa nói. Nhưng làm thế nào để chia sẻ niềm tin ấy cho người chưa tin? Giáo Hội dành cả tháng 11 để cầu nguyện cho các đẳng linh hồn. Họ là những người thân của bạn đã qua đời và cả các cô hồn, tức là các linh hồn mồ côi. Việc bạn ân cần tưởng nhớ, sốt sắng cầu nguyện, nhất là cử hành bí tích Thánh Thể để cầu cho họ là cách trợ giúp thiết thực và hiệu quả cho các linh hồn và là lời chứng hùng hồn cho niềm tin đó.
Sửa sang lại bàn thờ tổ tiên và đọc kinh chung gia đình để cầu cho các vị tiên nhân của bạn.
Lạy Chúa, xin cho các linh hồn được lên chốn nghỉ ngơi. Amen.


Hoa Lan

Post a Comment

Previous Post Next Post