TRUYỆN TÍCH 21 :
TRUYỆN TÍCH 24 :
TRUYỆN TÍCH 25 :
TRUYỆN TÍCH 26 :
TRUYỆN TÍCH 31 :
TRUYỆN TÍCH 32 :
TRUYỆN TÍCH 33 :
TRUYỆN TÍCH 34 :
TRUYỆN TÍCH 36 :
TRUYỆN TÍCH 37 :
TRUYỆN TÍCH 40 :
Chuỗi hạt Mân Côi với kẻ ốm liệt
Tại nữ tu viện ở Tây ban Nha, có 1 dì phước bị tê liệt trầm trọng đã nhiều năm. Dì ốm o gầy gò, không thể cử động được. Hơn 2 năm liệt giường, dì chỉ nằm lấn chuỗi Mân Côi, và suy niệm các sự thương khó Đức Chúa Jesu, nên đã can đảm chịu đựng được những sự đau đớn. 1 hôm Đức Mẹ soi sáng cho Bà Bề Trên tu viện, nảy sinh ra ý kiến là khiêng dì phước ra nằm trước tượng Đức Mẹ trong nhà thờ. Cả dòng lần chuỗi Mân Côi cầu cho chị dòng được thuyên giảm , nếu đẹp lòng Chúa và sáng danh Đức Mẹ. 1 sự lạ đã xảy ra: khi đọc chuỗi 5 sự Vui, dì cố gắng theo dõi, và cảm thấy hết sức mệt nhọc. Khi đọc chuỗi 5 sự Thương, dì cảm thấy phấn khởi, sức khoẻ dần dần hồi phục. Khi đọc chuỗi 5 sự Mừng, dì tươi vui hẳn lên, và coi như bình phục. Dì tự đứng lên, và qùy gối cảm tạ Thiên Chúa và Đức Mẹ đã cứu dì.
Mọi người ngơ ngác, thấy phép lạ nhãn tiền.. Nhiều người hết sức cảm động . Cả nhà thờ đều oà lên khóc vì phép lạ đặc biệt, mà Đức Mẹ đã ban cho dì phước liệt giường lâu năm. Sau tràng chuỗi 150, cả nhà dòng đứng lên hát kinh Magnificat tạ ơn Đức Mẹ.
Lời bàn : Linh Mục Joakim Soler dờng Đaminh đã chứng kiến phép lạ này, và Ngài đã kể lại trong cuốn Nhật ký. Phép lạ Đức Mẹ Mân Côi cứu kẻ liệt thì không sao kể cho xiết được. Chỉ nguyên các phép lạ Đức Mẹ đã cứu kẻ liệi ở Lourdes thì đủ đế chứng tỏ những ai mắc bệnh nan y mà tuyệt đối tin thưởng ở quyền phép Mẹ, thì hầu như được khỏi cả. Chính bản thân chúng tôi đã đến Lourdes năm 2000, chúng kiến tận mắt không biết bao nhiêu là phép lạ, hoặc được người ta kể lại. Rất nhiều nạng chống, xe lăn đưọc treo đầy trên vách núi, làm chứng cho những phép lạ đưọc khỏi bệnh.
TRUYỆN TÍCH 22 :
Chuỗi hạt Mân Côi với lửa hoả ngục
Câu truyện thật lỳ kỳ rùng rợn. Nhưng đó là sự thật. Vì nếu chúng ta có đức tin, hiếu biết được thiên đàng, luyện ngục, hoả ngục. Thiên đàng là nơi Chúa thưởng kẻ có công. Luyện ngục là nơi Chúa dùng để tẩy rửa kẻ có tội. Hoả ngục là nơi Chúa phạt trầm luân những kẻ bội phản với Thiên Chúa. Khi suy ngắm về Hoả ngục, và các hình phạt trong hoả ngục, thì có nhà thần học đã nói: Có lẽ Chúa là Đấng tốt lành nhân từ vô cùng. Có thể sau 1 thời gian nào đó. Chúa cũng sẽ đối án phạt trong hoả ngục... Đó là sự suy luận vô căn cứ. Giáo hội công giáo đã dạy rõ ràng trong sách Giáo lý, câu 1033 rằng: chết trong khi đang phạm tội trọng, mà không xám hối, thì sẽ phải mãi mãi lìa xa Chúa... Và những hình phạt trong đó qủa là ghê gớm ! Benite, 1 kỹ nữ rất nổi tiếng ở Florence, nước Ý. Nàng đã dùng nhan sắc mình, phạm không biết bao nhiêu là tội ác dâm ô. Nàng đã khuynh đảo phá tán không biết bao nhiêu gia đình đang có hạnh phúc. Nhiều bà ghen tương có âm mưu toan sát hại nàng cho thoả lòng ghen tức. Một hôm cha thánh Đominicô đến giảng ở Florence . Rất nhiều người công giáo đến nghe . Lẽ tất nhiên là Cha giảng về kinh Mân Côi, và quyền lực của chuỗi hạt Mân Côi . Benite đi qua, thấy người ta đến qúa đông. Tò mò, nàng vào nghe, xem Ông này nói gỉ? Nhưng không ngờ Chúa thương, bài giảng về quyển lực của chuỗi hạt Mân Côi, đánh động lòng nàng cho đến tận xương tủy. Nàng khóc sướt mướt khi nghĩ đến những tội ác của mình đã phạm đến Chúa, đến Đức Mẹ, làm hại biết bao người và biết bao gia đình. Benite ăn năn thống hối, và xin xưng tội với cha Dominico. Cha giải tội xong, truyền dạy lần chuỗi Mân Côi để đền tội.
Được 1 thời gian sống trong ơn nghĩa Chúa. Ma qủy lại đến cám dỗ phá quấy nàng. Chạnh lòng nhớ cảnh giang hồ, ngựa theo đường cũ. Benite lài trở lại với con đường tội lỗi năm xưa. Nghe tin Benite lại theo con đường giang hồ như cũ. Ngài đến khuyên răn, nhưng vô ích. Cha bảo: thôi bây giờ để mộ mến chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ, con đi đâu cũng mang chuỗi hạt Mân Côi bên mình. Ngài nghĩ thầm rằng dù thế nào, Benite cũng sẽ ăn năn trở lại với chuỗi hạt Mân Côi. Và qủa thật, trong 1 đêm ngủ say, nàng được thị kiến thấy hoả ngục và các hình phạt rất ghê sợ trong đó. Nàng thấy các linh hồn đang phải thiêu đốt với rất nhiều hình phạt không thể nào diễn tả ra cho xiết, bằng ngôn ngữ loài người được. Sợ qúa, nàng nghĩ ngay đến chuỗi hạt Mân Côi mà nàng đang mang trong mình, cũng như các phép màu nhiêm cũa chuỗi hạt này, mà nàng đã được nghe giảng nhiều lần. Benite rút ngay chuỗi hạt Mân Côi trong túi áo, và quẳng xuống hoả ngục. Tức thì lửa hoả ngục liền tắt ngúm ! Tỉnh dậy, nàng thấy chuỗi hạt Mân Côi còn đang trong túi . Mừng quá ! Nhưng mồ hôi toát ra như tắm, vì quá sợ. Mấy ngày sau , nàng không dậy, và cũng không ăn uống gì được. Benite kêu van Đức Mẹ cứu nàng khỏi chết trong lúc này, và hứa sẽ ăn năn hối cải , chừa dứt mọi tội lỗi. Nàng nghĩ chỉ có cách lần chuỗi Mân Côi, mới có thể dập tắt được lửa tình. Từ đó Benite hằng ngày lần chuỗi Mân Côi và sống đạo thánh thiện cho đến chết, mặc dù có rất nhiền cơn cám dỗ đến với nàng.
Lời bàn : Mặc dù câu truyện trên đây chỉ là thị kiến. Đã là thị kiến thì không mấy khi thật. Nhưng cũng có rất nhiều thị kiến được kiểm chứng là do hồng ân của Thiên Chúa ban cho, để họ được ơn ăn năn trở lại. Cũng như vua nuớc Galicia trên đây, đã đưọc thấy thị kiến mình chết , bị luận án trước Toà phán xét. Rồi Đức Mẹ hiện ra cứu giúp. Tỉnh dậy vua biết mình quá tội lỗi, nên ăn năn trở laị cho đến chết. Do đó, thị kiến hay giấc mơ cũng là những báo mộng thuận lợi cho mình, biết được hậu vận. Thị kiến của Benite thấy hoả ngục và quyền lực của chuỗi Mân Côi, làm cho nàng được ơn ăn năn trở lai. Điều này nói lên ý nghĩa rất quan trọng là Chuỗi hạt Mân Côi dập tắt được lửa hỏa ngục, thì tại sao chuỗi hạt Mân côi không cứu được những thiên tai, thảm trạng?. Sóng thần ở Indonisia, và bão Katrina ở New Orleans đã làm chứng cho những sự lạ này. Khi sóng thần tràn vào hơn 30 cây số trong đất liền, tàn phá hủy diệt hầu như tất cả, chỉ trừ có 1 thánh đưòng kính Đức Mẹ đang có nhiều người tụ tập lần chuỗi Mân Côi, thì được thoát khỏi. Bão lụt tràn vào New Orleans, tất cả mọi nhà đều ngập lụt phải vội vàng di tản . Riêng chỉ có 1 gia đình vợ chồng con cái họp nhau lần hạt thì được bằng an vô sự. Kinh nghiệm bản thân cũng nói lên được những ân huệ do chuỗi hạt Mân Côi: Xe Jeep tôi đậu sát lề bên cầu xi măng. 2 bánh xe chúi về phía trước nghiêng hẳn 1 bên, chỉ còn tic-tăc là xe lộn nhào xuống sông, sẽ có chết hoặc bị thương. 1 lần khác xe qua khỏi chừng 5 giây đồng hồ, thì mìn claymore nổ tung 1 đoạn đường. Lần khác trời mưa tầm tã, xe Jeep đang đi nhanh, 4 bánh xe quay tròn , đưọc trớn đâm thẳng vào khu vườn, bay qua 2 đợt vòng rào dây kẽm gai, chúi xuống 1 hố nước sâu 3 thước, nằm gọn lỏn. Dân làng kéo ra biết chắc thế nào cũng có người chết hay bị thương. Nhưng tất cả được bình an vô sự. Kiểm điểm lại thấy trong người có đeo chuỗi hạt Mân Côi. Trong túi quần cũng còn 1 chuỗi hạt Mân Côi nữa. Đó là Đức Mẹ Mân Côi đã cứu mình khỏi tai nạn chỉ trong gang tấc.
TRUYỆN TÍCH 23 :
Chuỗi hạt Mân Côi với cô gái điếm
Helena, 1 kỹ nữ nổi tiếng ăn chơi sa đọa trong vùng. Nàng đã mang kiếp cầm ca và kỹ nữ khi còn rất nhỏ tuổi. Mẹ chết sớm, nàng ở đợ cho 1 người bà con bên mẹ. Vì qúa cực nhọc đau khổ, đêm ngày bị người ta hành hạ. Nàng bỏ nhà trốn đi, ở chung với bè bạn xấu. Vì có nhan sắc, chẳng mấy chốc Helena trở thành 1 giai nhân tuyệt sắc, làm cho nhiều người say mê. Cuộc đời cứ thế kéo dài hết năm nọ sang năm kia. Sống trong tội lỗi qúa, rồi cũng chán, thấy lòng mình trống rỗng không nơi nương tựa, khi tuổi đã xế chiều. 1 hôm nàng theo bè bạn vào nhà thờ, chủ yếu là đi chơi, chẳng có ý đọc kinh cầu nguyện gì cả. Tình cờ được nghe 1 bài giảng về lợi ích của chuỗi hạt Mân Côi, và màu nhiệm kinh Mân Côi. Ra khỏi nhà thờ , nàng quyết chí đi tìm mua cho bằng được 1 chuỗi hạt Mân Côi để trong xắc tay. Vị linh mục giảng: mỗi khi bạn cảm thấy cô đơn, buồn chán trong tâm hồn thì đọc kinh Mân Côi, sẽ được Đức Mẹ ngự đến an ủi. Nếu không tin, bạn cứ thử thì sẽ thấy lời chúng tôi nói là chính xác. Helena làm y như vậy.
Lúc đầu, nàng cảm thấy không hứng thú, nhưng lần hồi càng ngày càng thấy tràn ngập vui sướng thiêng liêng. Helena thấy đời mình tội lỗi quá sức, ghê tởm và nhức nhối, khi nghĩ đến kiếp giang hồ bấy lâu nay. Nàng đi xưng tội, và quyết tâm chừa bỏ mọi tội lỗi, để trở về với Chúa với Đức Mẹ. 1 hôm lần chuỗi hạt xong, nàng đến qùy gối trước tượng Đức Mẹ mà than thở: Kính thưa Mẹ, con chỉ là 1 tên ác phụ, nhưng Mẹ đã cứu giúp con , cho con được ơn ăn năn trở lại qua chuỗi hạt Mân Côi của Mẹ. Con xin phó trót linh hồn và thân xác dơ dáy của con cho Mẹ. Từ nay con quyết chí ăn năn thống hối, xin Mẹ phù trì hộ giúp. Nghe lời cầu xin của nàng , Đức Mẹ liền phán bảo Helena: Con đã phạm tội nặng nề, làm mất lòng Chúa và Mẹ. Nay con bắt đầu cuộc sống mới. Mẹ sẽ ban ơn dồi dào cho con. Helena can đảm bán hết của cải phân phát cho người nghèo, và sống 1 cuộc đời khổ hạnh, ăn chay hãm mình đền tội. Những cơn cám dỗ như những đợt sóng cuồng loạn tới tấp vây hãm và tấn công nàng. Nhưng với khí giới là chuỗi hạt Mân Côi, nàng đã lướt thắng tất cả. Sau 1 thời gian chịu bệnh để đền tội, Helena đã được Chúa và Đức Mẹ đến thăm, và đưa linh hồn nàng về hưởng phúc trên thiên đàng.
Lời bàn : Những người đuợc ơn ăn năn trở lại qua chuỗi hạt Mân côi thì rất nhiều. Nhưng mỗi trường hợp lại có tình tiết khác nhau. 1 cô gái điếm chuyên nghiệp như Helena mà được ơn ăn năn trở lại thì phải nói là ơn đặc biệt. Có biết bao nhiêu cô gái điếm, ngựa theo đường cũ, không bao giờ chịu ăn năn trở lại . Có nói đến, các cô chỉ quay đi, và còn tỏ vẻ khinh bỉ nhạo báng: thời buổi bây giờ còn nói đến truyện cầu kinh, lần chuỗi Mân Côi của mấy ông bà già nhà quê !
Chuỗi hạt Mân Côi với chàng công tử quý tộc
Georgia con nhà giàu sang. Với tuổi chàng, đáng lẽ người ta ăn chơi phung phí. Nhưng Georgia lại không phải vậy. Ngay từ thuở thiếu thời, chàng đã được cha mẹ giáo dục rất sớm, chăm chỉ học hành, ngoan ngoãn giữ đạo. Chàng thường theo mẹ đến nhà thờ đọc kinh, và cùng mẹ lần chuỗi Mân Côi trước tượng Đức Mẹ. Ảnh hưởng tốt đẹp ấy đã ăn sâu vào trí óc của chàng. Lớn lên , chàng lập gia đình với 1 cô gái làng bên. Cả hai sống trong 1 gia đình hạnh phúc, có thể nói là không ai sánh bằng! Nhà của chàng rộng rãi, vườn trước vườn sau, trông như 1 cái nông trại . Chàng cho thiết kế 1 căn phòng rất khang trang rộng rãi, trang trí sang trọng. Lúc đầu vợ hỏi, thì chàng trả lời: Đây là căn phòng của anh, là nơi để tiếp đón bạn bè, và khách sang trọng. Nhưng thực chất không phải vậy. Georgia dùng căn phòng này để tôn vinh Đức Mẹ. Chàng cho đặt 1 tượng Đức Mẹ cao lớn, trang hoàng hoa nến. Hằng đêm cứ khoảng 2,3 giờ sáng, trong lúc mọi người còn đang ngủ yên, thì chàng lén lên đài Đức Mẹ, đọc kinh lần hạt cho đền 4,5 giờ sáng mới về. Thói quen này kéo dài hết tháng này qua tháng khác, mà vợ chàng cũng chẳng để ý. 1 hôm, cứ thấy chồng đi như vậy, rồi lại về lúc 4,5 giờ sáng…
Chị cảm thấy buồn, sinh nghi mới hỏi thật: Sao anh cứ đi đâu ban đêm, rồi lại trỏ về lúc sáng sớm như vậy. Chàng nói với vợ: Anh có quen 1 bà, bà này đẹp lắm. Đêm nào anh cũng phải đến với bà . Nếu không đến với bà, thí anh nhớ lắm , không sao ngủ yên được. Bà vợ lấy làm lạ, cho nên đâm ra ghen. Ghen mà không dám nói, sợ chồng buồn, rồi trong gia đình mất hạnh phúc. Ghen qúa mất khôn, Hôm ấy cũng như mọi khi, chồng vừa đi khỏi, nàng chụp ngay lấy con dao bếp, cắt cổ tự tử. Máu chảy thấm cả chăn mền. Chàng đi đọc kinh về, đến gần giường vợ, thấy máu chảy lênh láng. Lay gọi, thì chị vợ coi như đã chết, không còn cử động nhúc nhích gì được nữa. Chàng vội chạy đến đài Đức Mẹ, vừa khóc vừa kêu xin : Lạy Đức Mẹ, vì lòng kính mến Đức Mẹ, mà hằng đêm con đến đây với Mẹ, đọc kinh lần chuỗi Mân Côi. Bây giò Mẹ thấy sự thể đau thương như thế này. Xin Mẹ thương liệu cách nào cho được sự ổn thỏa, kẻo con bị mang tiếng là giết vợ. Đang khi chàng còn gục đầu trước tượng Đức Mẹ, thì con nhỏ đầy tớ chạy đến gọi ông về ngay cho bà hỏi. Chàng ngạc nhiên , vợ đã chết mà bây giờ lại gọi ? Vôi vàng chạy về phòng thì thấy vợ qùy lên ôm chầm lấy chồng xin lỗi, và nói : Đức Mẹ đã cứu em khỏi sa hoả ngục, nhờ lời cầu nguyện hằng đêm của anh.
Hai vợ chồng ôm nhau khóc, và cùng chạy đến bàn thờ, phủ phục suốt đêm dưới chân Đức Mẹ để cảm tạ, vì những chuỗi Mân Côi hằng đêm mà chàng dâng lên cho Đức Mẹ .
Lời bàn : Câu truyện do Thánh Alphônsô kể trong kho tàng kinh Mân Côi, có ý nói lên những người thật tâm có lòng kính mến Đức Mẹ bằng chuỗi hạt Mân Côi, thì dù gặp khó khăn thế nào, Đức Mẹ cũng ban cho những ơn đặc biệt như đã ban cho anh Georgia này. Có điều đáng trách là Georgia khi đi đọc kinh kính Đức Mẹ, thì cứ đi, việc gì mà phải lén lút giấu vợ, để vợ sinh nghi, rồi sinh ra nhiều phiền phức. Khi ta làm việc gì kính Đức Mẹ thì cứ can đảm làm công khai, không sợ 1 ai hết. Nói đến đây tôi lại nhờ đến Bác sĩ Lê thiện Điền,1 Hiệp sĩ Đức Mẹ, ở trong tù, Ông vẫn hiên ngang vừa đi bộ vừa lần hạt kính Đức Mẹ mà chẵng sợ ai hoặc sợ dư luận gì cả. Đại tá Hồ Tiêu, nguyên tư lệnh quân binh chủng nhảy dù, khi vào tù, ông được ơn trở lại đạo công giáo, và gia nhập Tổng Hội Hiệp Sĩ Đức Mẹ Fatima. Ông tỏ ra rất can đảm giữ đạo công khai, không sợ bất cứ ai, bất cứ dư luận nào. Khi trở về nhà , bà vợ là 1 phật tử, nói với 1Thượng toạ, xin khuyên bảo chồng trở laị Phật Giáo như trước đây. Thượng Toạ khuyên bà: để tùy ý ông lưạ chọn, vì đạo nào cũng tốt. Ông nói với vợ: tôi chỉ ước nguyện có 1 tượng Đức Mẹ Fatima, và 1 chuỗi tràng hạt Mân Côi. Chiều chồng, bà đi mua bằng được 2 thứ đó đem vế để trước mặt ông. Hằng ngày ông lần chuỗi Mân Côi trước tượng Đức Mẹ Fatima, cho đến khi ông chết. Bà vợ ông Hồ Tiêu hiện nay vẫn còn sống, đang cư ngụ tại quận Cam, California
Chỉ đọc 1 kinh kính mừng mà thoát khỏi quỷ bóp cổ
Có 2 thằng bạn bợm nhậu, ăn chơi trác táng, thường rủ nhau la cà đến chốn bình khang. 1 tên là Richard. Một hôm 2 đứa rủ nhau đến chơi tại nhà 1 con điếm. Sau khi ăn nhậu và thoả mãn thú vui xác thịt. Richard về nhà trước, để thằng bạn ở lại 1 mình về sau. Loạng choạng về đến nhà , chưa kịp cởi quần áo, đã lăn ra ngủ. Nhưng chàng nhớ lại hôm nay chưa đọc kinh kình mừng , kinh mà mẹ chàng dạy từ khi còn nhỏ. Chàng cố gắng ngồi dạy đọc trệu trạo cho xong. Vì quá say sưa, cho nên ngủ như vùi. Tỉnh giấc, chàng nghe có tiếng gõ cửa rất mạnh. Chưa kịp ra mở, thì chàng sửng sốt thấy thằng bạn đứng sững trước mặt, với bộ mặt biến dạng, trông rất ghê gớm. Richard kêu kên: Ai đây? - Tao là bạn của mày, không nhớ à ! - Sao hình thù mày ghê gớm quá ! - Khốn thân tao, vừa ra khỏi nhà con điếm, tao bị thằng quỷ chặn lại bóp cổ. Xác tao còn nằm sóng sượt ngoài phố, nhưng linh hồn tao đã bị quăng xuống hỏa ngục. Còn mày, tao bảo cho biết, nhờ Đức Mẹ đồng trinh gìn giữ mày, nhờ có mấy kinh kính mừng mày đọc hằng ngày, mà được thoát khỏi nanh vuốt quỷ dữ. Nói rồi hắn mở áo ngoài ra, lửa bốc cháy ngùn ngụt, khét lẹt mùi diêm sinh. Rồi hắn biến mất.
Richard vội vàng sấp mình xuống đất, ăn năn thống hối các tội mình đã phạm từ xưa. Đức Mẹ đã cứu mình khỏi bị chết trong tay quỷ dữ là nhờ quyền lực của kinh kính mừng. Từ đó chàng quyết chí cải tạo cuộc đời, sống đạo đức thánh thiện. Bỗng chốc nghe tiếng chuông báo hiệu hát kinh sớm mai trong tu viện thánh Phanxico . Chàng biết là có ơn Chúa kêu gọi. Richard lập tức xin vào dòng tu, và trình bày mọi sự việc cho các thày dòng. Hai cha dòng liền đến quan sát hiện trường. Và qủa thật, xác của bạn chàng bị bóp cổ cháy đen như hòn than. Richard đã xin vào dòng thánh Phanxico, sống cuộc đời hết sức thánh thiện. Được cử đi giảng đạo ở Ấn Độ, rồi qua Nhật Bản. Bị án thiêu sinh, được phúc tử đạo. Năm 1867, Hội thánh đã tôn phong chân phước cho chàng, tức là chân phước Richard de Hamme-sur-hawre.
Lời bàn : Câu truyện đã xảy ra năm 1604 tại tỉnh Flandres, phía đông nước Bỉ. Chân Phước Richard là 1 bằng chứng nói lên quyền lực của kinh kính mừng. Thánh Louis Marie Grignion de Montfort thường khuyên chúng ta mỗi khi đi qua tượng ảnh Đức Mẹ, hảy đọc 1 kính kính mừng để chào kính Mẹ. Truyện tích kể trên cho ta thấy chỉ 1 kinh kính mừng mà Đức Mẹ đã cứu giúp như vậy. Huống hồ hằng ngày lần hạt 1 chuỗi Mân Côi, thì còn được Đức Mẹ ban nhiều ơn lành biết bao! Tại thành phố Napoli nước Ý , giáo dân có thói quen dựng tượng Đức Mẹ ngay các ngã tư, góc phố để người ta qua lại, chào kính Đức Mẹ bằng 1 kính mừng.
Cả bày gái điếm sợ chuỗi Mân Côi
Tờ Vers Demain của Canada, có đăng 1 câu truyện rất hy hửu sau đây: Moriendo là 1 trang thanh niên rất đẹp trai, hào hoa phong nhã, con nhà qúy phái sang trọng. Vóc dáng anh rất khôi ngô tuấn tú : cao lớn mạnh khỏe, mái tóc bồng bềnh lượn sóng, với cặp chân mày đen nháy, miệng lúc nào cũng tươi vui, ăn nói lịch thiệp. Ai trông thấy anh cũng phải nể, cũng muốn gần anh để trò truyện. Khi còn nhỏ, Moriendo là 1 đứa trẻ rất ngoan, thường đi nhà thờ, cùng mẹ lần chuỗi Mân Côi trước bàn thờ Đức Mẹ. Có khi ban đêm. chưa đọc kinh Mân Côi, mà mẹ đã ngủ, anh thường đánh thức mẹ dạy, và cùng mẹ lần chuỗi Mân Côi, rồi anh mới chịu đi ngủ. Biết con có lòng đạo như thế, 1 hôm mẹ bảo Moriendo: Sau này mẹ chết, con phải luôn luôn lần hạt cầu nguyện cho mẹ, sớm lên thiên đàng hưởng nhan thánh Chúa. Và để cho con nhớ đời, mẹ sẽ tặng cho con 1 vật lưu niệm. Mỗi khi thấy vật lưu niệm này là con nhớ đến mẹ. Anh hỏi mẹ: vật lưu niệm mẹ cho con là cái gỉ? Có bền lâu hay không ? có dễ bị mất cắp không ? Bà mẹ trả lời: vật lưu niệm mà mẹ định cho con là 1 chuỗi Mân Côi rất đẹp, mà con đeo suốt đời ở cổ, sẽ không bao giờ được tháo ra, cho đến khi con chết . Khi con chết, người ta cũng sẽ đem con đi chôn cùng vớí kỷ vật đó. Vì còn quá nhỏ, anh cũng không hiểu được hết ý nghĩa mẹ nói, nhưng anh vẫn trông mong hôm nào mẹ cho anh vật lưu niệm đó. Rồi 1 hôm bà mẹ cho mời người thợ kim hoàn đến nhà. Bà đặt làm 1 chuỗi hạt Mân Côi bằng đá qúy cẩm thạch, kết bằng dây kim khí rất bền và chắc chắn, không bao giờ có thể đứt được. Khi làm xong, bà định ngày đem con lên bàn thờ, dâng con cho Đức Mẹ, rồi bảo người thợ kim hoàn đeo vào cổ cho con trai chuỗi hạt cẩm thạch. Đeo chuỗi hạt vào cổ xong, bà nói với con: Đây là chuỗi hạt Mân Côi mà mẹ tặng cho con, để sau này con luôn nhớ đọc kinh cho mẹ, khi mẹ đã qua đời. Con không bao giờ được tháo ra, dù có phải trèo non lặn suối, lao động cực nhọc. Dù sau này túng nghèo, con cũng không bao gìờ đưọc bán lấy tiền tiêu xài . Nếu con làm sai ý mẹ, thì chắc mẹ sẽ không hài lòng với con. Nghe lời mẹ căn dặn thật kỹ, Moriendo hứa sẽ tuân theo ý mẹ cho đến trọn đời.
Ngày tháng trôi qua mau chóng, chẳng mấy chốc mà Moriendo trở thành 1 trang thanh niên vạm vỡ to lớn. Nhưng chàng nhất quyết không lập gia đình, ở vậy thờ mẹ, tối sáng đọc kinh cho mẹ. Các cô gái con nhà giàu sang phú qúy cũng muốn ngấp nghé, tìm cơ hội đến với chàng. Nhưng rồi cô nào cũng thất vọng, ra về tay không. Đôi khi buồn cảnh gia đình, mồ côi, đơn chiếc. Chàng cũng đi tìm thú vui ở các hộp đêm, phòng trà, tiệm nhảy. Mỗi khi chàng đến đâu là các cô vũ nữ lao xao chạy đến bên chàng, để nói truyện. Chàng tiếp đón tất cả các cô ngang nhau, không hề để ý cô này hoặc cô kia. Nhưng cô nào cũng say mê chàng, vì lời ăn tiếng nói lịch thiệp lễ độ. Hộp đêm phòng trà đóng cửa thì chàng cũng ra về bình thản, không hề vướng mắc với bất kỳ cô vũ nữ nào. Thời gian cứ thế kéo dài khá lâu, mà không cô gái nào cám dỗ được chàng. 1 hôm quỷ hiện ra lấy hình 1 cô gái nhan sắc tuyệt trần, bảo với các cô vũ nữ: chị nghe thấy Moriendo là 1 trang thanh niên tuấn tú đẹp trai nhất vùng này, mà các em không đứa nào mồi chài được nó, thì thật là yếu quá. Để chị ra tay giúp các em. Chị bàn 1 kế hoạch: các em tổ chức 1 bữa tiệc rất sang trọng, với đầy đủ sơn hào hải vị, và rượu ngon nhất. Tiếp cho chàng ăn uống thật no say. Rồi lợi dụng cơ hội khi chàng đã say xỉn, thì khiêng vào phòng. Rồi lúc ấy các em tha hồ mà tán tỉnh... Khi chàng tỉnh dậy thì mọi việc coi như đã xong. Kế hoạch được thi hành đúng như tên quỷ bày ra . Chàng Moriendo được bọn gái điếm trịnh trọng mời chàng có vẻ rất chân thật. Cô gái nhan sắc tuyệt trần lộng lẫy kiêu sa, thay mặt cho các em kỹ nữ nói với chàng: hôm nay chúng em mời anh đến chơi, trước lạ sau quen, để rồi chúng ta cùng tâm giao, tâm sự từ đây. Moriendo cũng rất vui vẻ nhận lời, cùng các nàng ăn uống truyện trò vưi đùa. Đang khi ăn, chàng được nàng vũ nữ kiều diễm nhất, rót rượu cho chàng hết ly này đến ly khác, với dụng ý là để chàng say xỉn, theo kế hoạch của bọn chúng đề ra. Nhưng chàng cứ tỉnh bơ, uống hết chai này đến chai khác. Đến nỗi bọn gái phải khiếp sợ, vì phải trả tiền ruợu qúa đắt, lại nếu chàng qúa say, lại phải thuê xe chở chàng về, thì thật là phìền phức. Bọn gái liền thuê ngay 1 căn phòng cho chàng nghỉ đêm. Bọn chúng cứ tưởng chàng say xỉn. Các cô thay phiên nhau vào tán tỉnh, nhưng đều vô ích. Cô nào đến gần chàng đang ngủ say, cũng bị sức phản xạ vô hình nào đưổi ra, kể cả cô gái đẹp đẽ kiêu sa nhất. Cô bảo: thằng cha này nó có cái bùa hộ mệnh mạnh lắm, mình không thể làm gì được. Phải nhờ 1 thày phù thủy cao tay nhất, thì mới dứt được nó.
Ngày hôm sau các cô đến tìm thày phù thủy, trình bày sự việc đêm qua như vậy. Thày bảo các cô không biết gì hết. Moriendo là người bên đạo công giáo, y luôn luôn mang trong người chuỗi hạt Mân Côi của Bà Maria. Bà này là Trinh Nữ có quyền thế nhất trên trần gian này. Muốn đánh đổ được chàng, thì chỉ rình khi nào chàng bỏ chuỗi hạt Mân Côi đeo ở cổ, thì lúc ấy các cô muốn làm gì thì làm. Còn khi nào y còn đang đeo chuỗi hạt, thì không ai làm gì nổi , kể cả tôi. Do đó, đừng dại mà mất công vô ích, tốn tiền cho hắn ăn chơi phí phạm. Con quỷ giả dạng cô gái kiêu sa, cũng biến mất. Moriendo tỉnh lại sau 1 giấc ngủ ngon. Chàng tỉnh bơ về nhà, không quên chào mấy cô gái điếm . Về đến nhà chàng mở cửa bước vào, thì thấy ngay 1 lá thơ của ai vứt vào bên trong nhà. Mở ra chàng đọc: “Nhờ chuỗi Mân Côi con đeo ở cổ, mà Đức Mẹ đã cứu con. Nếu không thì đêm qua con đã sa vào tay bọn quỷ dữ, chết mất linh hồn. Mẹ yêu dấu của con”. Chàng gấp bức thơ, niêm phong thật kín, rồi lên toà Giám Mục, trình bày cặn kẽ sự việc. Rồi chàng cũng nhờ Toà Giám Mục thông báo công khai cho mọi người biết: đeo chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ là 1 ơn rất trọng, bảo đảm cho linh hồn mình suốt đời ! Từ đó, chàng hằng ngày đọc kinh Mân Côi rất sốt sắng, và làm tông đồ truyền bá chuỗi Mân Côi cho mọi người .
Lời bàn : Câu truyện kể trên đây cũng khá ly kỳ. 1 chàng thanh niên đẹp trai tuấn tù đã sa vào bọn gái điếm như vậy, mà tuyệt nhiên không sa ngã. Người ta thường bảo: lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy. Thế mà Moriendo trong truyện này lại không cháy, mới hay. Nguyên do cũng chỉ vì chuỗi hạt Mân Côi, mà mẹ vì thương đã đeo vào cổ cho chàng từ khi còn nhỏ. Có khi lớn lên cũng chẳng nhớ đến nữa. Nhưng những ơn cứu rỗi cứ âm thầm đổ tràn đầy xuống cho chàng, mà chàng không hề hay biết. Cho đến khi về nhà nhận được thơ của người mẹ gửi cho, mới ngã ngửa ra. Chàng mới tỉnh lại đem lên Toà Giám Mục nhờ phổ biến cho mọi người. Bức thơ của mẹ chàng cũng do chính Đức Mẹ đã ban cho để gửi cho con. Vì Mẹ chàng đã chết từ lâu rồi. Đó cũng lại là 1 phép lạ ! Trong quân ngũ, anh em rất dè dặt về vấn đề tín ngưỡng, sợ mất lòng nhau. Cho nên có nhiều sĩ quan binh lính khi ra trận, thường mang trong mình chuỗi hạt Mân Côi, áo Đức Bà, đeo ở cổ, hoặc để trong túi áo túi quần, thi đều được thoát nạn. Vì tính cách tế nhị, không muốn nói ra công khai , nhưng họ đã âm thầm trình bày sự kiện đã xảy ra với Linh Mục Tuyên Uý. Rồi vào nhà thờ đọc kinh đền tạ Đức Mẹ.
TRUYỆN TÍCH 27 :
Chuỗi Mân Côi còn nguyên vẹn, sau khi bị hỏa thiêu
Chắc chúng ta ai cũng biết, họ đạo Lái Thiêu thuộc tỉnh Bình Dương là 1 họ đạo rất lớn có đến hơn 10 ngàn giáo dân. Ở đây có nhiều di tích lịch sử về các thánh Tử Đạo miến nam Việt Nam. Và 1 nghĩa trang rất rộng lớn, đã chôn cất không biết bao nhiêu là giáo dân, giáo sĩ. Thi hài cựu Tổng Thống Ngô đinh Diệm và bào đệ Ngô đình Nhu, cững đã đưọc an táng tại đây, sau khi nghĩa trang Đô thành bị giải toả. Giáo dân Lái Thiêu cũng rất ngoan đạo, theo truyền thống xa xưa, cũng như giáo dân vùng Cái Mơn, thuộc tỉnh Bến Tre. Tại Lái Thiêu, có 1 bà già rất đạo đức, nhưng rất nhà quê, chẳng biết đọc biết viết. Khi đi nhà thờ tham dự thánh lễ, bà chỉ biết làm có 2 việc: rước lễ, rồi lần hạt Mân Côi. Bà cứ ngồi lần hạt cho đến khi cha ra làm lễ . Thấy người ta lên bàn thờ rước Mình Thánh, thì bà cũng lên. Rước lễ xong, bà xuống lại tiếp tục lần chuỗi Mân Côi. Có người nói với bà: xem lễ là xem lễ, lần hạt là lần hạt , 2 việc khác chau. Nhưng bà chẳng hiểu gì cả. Cho nên cứ lấy viêc lần chuỗi Mân Côi làm chính. Ai bảo sao nghe vậy. Đối với bà , chỉ có 2 vấn đề, sống thì phải ăn uống, còn phần hồn thì phải lần hạt kính Đức Mẹ. Chỉ có vậy, bà chẳng hiếu giáo lý gì hết. Người ta thấy bà già rồi, cũng chẳng muốn cắt nghĩa làm gì. Để đầu óc bà được thỏai mái.
Thấy bà bị bệnh nặng, người ta bảo đem đi nhà thương. Nhưng bà nhất định không nghe, cứ xin ở lại, và chết ở nhà, có hàng xóm lo liệu. Mấy ngày trước khi chết, người ta đến thăm, vẫn thấy bà nằm lần chuỗi Mân Côi. Họ mời Cha đến giải tội, xức dầu, để bà được chết lành và ra đi bằng an. Có 1 điều rất lạ, là bà cứ nhắm mắt gần như đang hấp hối, mà tay vẫn lần chuỗi, miệng mấp máy, cho đến khi tắt thở . Chứng tỏ 1 sự chết an lành, không hề biết đau đớn. Để lo việc hậu sự, người ta bàn đem chôn ở nghiã trang nhà xứ. Nhưng khi còn sống, bà đã trối trăng, nếu khi chết, xin thiêu xác lấy tro đem vào nhà thờ để, vì bà không có con cháu, lấy ai thăm viếng mồ mả. Người ta đem xác bà đi hoả thiêu. Xác được đặt y nguyên với chuỗi hạt Mân Côi mà bà vẫn đeo ở cổ. 1 sự lạ xảy ra, được nhiều người chứng kiến. Sau khi hoả thiêu, xương cốt cháy tan tành. Khi xúc tro cốt để vào bình, thì lạ thay, chuỗi hạt Mân côi mà bà vẫn đeo, và đọc kinh khi còn sống, vẫn được giữ y nguyên. Xin nhớ rằng với sức công xuất điện năng rất mạnh, chỉ trong nháy mắt là thân xác xương cốt hoàn toàn tiêu hủy. Thế mà chuỗi hạt Mân Côi không hể bị hề hấn gì. Đây cũng là 1 phép lạ, hay là 1 ơn lạ đặc biệt, mà Đức Mẹ muốn tỏ cho con cái Mẹ biết: sự lần chuỗi Mân Côi và chuỗi hạt Mân Côi rất quan trong đối với chúng ta khi còn sống ở thế gian này là dường nào !
Lời bàn : Sự lạ mà chuỗi hạt Mân côi không bị cháy khi hoả thiêu, đối với chúng ta là người có đức tin, tin vào quyền phép của Đức Mẹ thì thật dễ hiểu. Nhưng đối với người vô thần thì họ bảo có gì mà không hiểu. Chuỗi hạt Mân Côi làm bằng vật cứng, kim loại, thì không thể bị cháy. Sức điện năng 1000 W thì vật gì mà không cháy. Nếu là kim loại thì cũng phải chảy lỏng ra. Đây ta chỉ có thể kết luận: đó là phép lạ do Đức Mẹ ban xuống cho những người có lòng kính mến Đức Mẹ Mân Côi. Bà già nhà quê rất chân thật chất phác, không biết gì cả, chỉ biết lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ, mà bà vẫn có thể nên thánh. Vì có lần Đức Chúa Jesu khi hiện ra với chị Margarita đã nói: con càng kính mến Mẹ Cha bao nhiêu, thì con càng kính mến Cha bấy nhiêu. ( Tình yêu nhân hậu). Như vậy bà già khi lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ, thì đồng thời bà cũng kính thờ Đức Chúa Jesu nữa.
TRUYỆN TÍCH 28 :
Chuỗi Mân Côi với bà vợ Thượng Tọa Nhật Bản
Ở Nhật Bản, số người công giáo rất ít. Cả nước may ra mới có đủ 500.000 người. Nhưng ai là người công giáo, thì đức tin rất vững mạnh. Natalia khi còn nhỏ được theo học trường công giáo do các bà phước dạy, đã được rửa tội. Năm 17 tuổi, được xưng tội rước lễ, và chịu đầy đủ các phép Bí Tích cần thiết, do các bà phước hướng dẫn, nhất là năng lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ. Lớn lên, đến tuổi lập gia đình, theo tục lệ Nhật Bản thì cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy. Chồng Natalia là 1 vị sư Thượng Toạ, tu ở chùa cách nhà chừng 7 cây số. Theo chồng về chùa, Natalia làm những công việc bình thường, như tiếp khách hành hương, thắp nến đốt nhang . Hai vợ chồng sinh hạ được 8 người con, vừa trai vừa gái. Thời gian trôi qua, bà đã ở với chồng được 70 năm. Các con cũng lần lượt chết hết, đứa thì chết trận, đứa thì chết bệnh . Sau cùng chồng bà cũng chết. Nửa năm sau, có 1 vị Thượng Toạ đến tiếp thu ngôi chùa. Bà phải ra đi tìm nơi sinh sống. Cũng may bà tìm được dưỡng đường của chính phủ, để sống trong cảnh cô đơn đã 10 năm .
Suốt trong thời gian 7, 8 chục năm, dù ở trong chùa, bà không bao gìờ bỏ đọc 1,2 kinh kính mừng , và đôi khi còn lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ nữa. Bà cầu xin Đức Mẹ cho được gặp linh mục chịu các phép đạo trước khi chết . Đức Mẹ đã nhận lời cầu xin của Bà. 1 hôm, khoảng 2 gìò sáng, chuông điện thọai của cha Goldman reo vang. Cô y tá trực đêm ở dưỡng đường, mời cha Goldman đến gấp, vì có 1 ngưòi sắp chết muốn gặp linh mục. Cha vội vã đến ngay, lên lầu 3 , phòng F.320, thì là 1 bà cụ đi lương. Nhưng cha cứ vào hỏi thăm. Bà mới thổ lộ tâm tình tất cả, như vừa kể trên. Bà giơ chuổi hạt trong tay và tỏ ý muốn xưng tội , rước lễ. Thấy bà quá yếu mệt , cha giải tội, cho bà rước lễ , và xức dầu . Khi làm thủ tục vừa xong , đang khi ban ơn toàn xá, thì bà tắt thở, tay vẫn còn nắm chuỗi hạt Mân Côi ...
Lời bàn : Ai đọc câu truyện này cĩng rất cảm động. Lầy chồng là 1 Thượng Tọa Phật giáo, ở trong chùa suốt 70 năm, gõ mõ tụng kinh, thắp hương đốt nến, ăn chay tụng niệm, mà vẫn còn giữ được chuỗi hạt Mân Côi trong mình. Lại còn mỗi ngày đọc 1,2 kinh kính mừng kính Đức Mẹ, thì kể là tuyệt vời. Đức tin người Nhật là thế đó. Nhưng phải nói chính là nhờ ơn Đức Mẹ cứu giúp phù trì ban ơn. Khi vào dưỡng đường, đôi khi muốn gặp linh mục, nhưng ngại, vì tự ái, vì mặc cảm. Đã 80 năm xa Chúa, thì còn gì nữa mà trở lại. Nhưng chính là nhờ quyền lực của chuỗi Mân Côi mà bà đã được ơn trọng này.
TRUYỆN TÍCH 29 :
Chuỗi Mân Côi là hạt giống còn sót lại trên đất nước Phù Tang
Nhật Bản là 1 nước rất truyền thống, chỉ có 2 tôn giáo: Phật Giáo được truyền từ Trung Quốc, Thái dương thần giáo là tôn giáo quốc gia. Người Nhật cho mình là con cháu của thần Thái Dương (tức là thần Mặt trời). Có thể nói không 1 tôn giáo nào ở ngoài, được dễ dãi truyền vào Nhật Bản cả. Nếu không thì cũng bị bách hại, bị tiêu diệt. Lịch sử đạo công giáo Nhật cho biết vào thế kỷ thứ 15, Thánh Phanxico Xavier đã sang giảng đạo Phương Đông. Trước hết Ngài đến thành Goa nước Ấn Độ để giảng đạo. Sau thì đáp tàu sang Nhật Bản vào khỏang năm 1550-1552, để tiếp tục hành trình giảng đạo. Ở Nhật khoảng 2 năm, thì Ngài đi Trung Quốc. Giữa đường thánh nhân qua đời. Theo lịch sử, thì ở Nhật Bản có nhiều người đã đưọc Thánh nhân rửa tội, và giữ đạo rất bền vững. Nhưng sau khi Ngài đi rồi, thì 1 cuộc cấm đạo đã xảy ra. Rất nhiều người công giáo đã bị bắt và được phúc tử đạo. Nhiều người công giáo còn sót lại, phải trốn tránh đi các vùng xa xôi hẻo lánh để giữ đạo.
Truyện kể rằng: Có 1 nhóm người công giáo đến định cư tại vùng Urakami, nơi hoang vu, rừng sâu, nước độc để giữ đạo. Sau này con cháu chỉ còn biết tiếp tục đọc kinh lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ . Họ cho rằng lấn chuỗi Mân Côi, là giữ đạo công giáo. Ngoài ra họ không biết gì hết. Lớn lên làm bất cứ công việc gì, theo bất cứ tôn giáo nào: quốc gia hay Phật Giáo, thì cũng vẫn lần chuỗi Mân Côi là đạo truyền thống của cha ông để lại. Thời gian trôi qua đã gần 3 thế kỷ như vậy. Tình trạng những người này không có gì thay đổi. Một hôm có khoảng 12 người trong số những người này, được dịp về thành phố Nagasaki du lịch. Họ đến viếng thăm nhà thờ chính toà Nagasaki mới xây cất xong. Họ xin phép được vào kính viếng thánh đường. Được Đức Giám Mục Petijean tiếp đón và hỏi thăm. Họ nói: ông cha họ trước kia là người công giáo. Nay chỉ còn biết lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ Maria. Xin Đức Cha chỉ cho biết : Ở đây có Đức Mẹ Maria không ? Đức Cha dẫn họ vào nhà thờ, và chỉ cho họ tượng Rất Thánh Đức Mẹ Maria, trên tay Mẹ có cầm chuỗi hạt Mân Côi. 1 bà kêu lên: Đây rồi, chính là Đức Mẹ Maria, mà cha ông chúng ta tôn kính và năng lần chuỗi Mân Côi. Từ đây chúng ta sẽ bắt đầu trở lại đạo công giáo theo đúng truyền thống của ông cha chúng ta.
Lời bàn : Gần 300 năm mà còn giữ được truyền thống cha ông để lại, là lần chuỗi Mân Côi. Đây là 1 phép lạ, nếu không thì họ đã bỏ đạo. Chuỗi hạt Mân Côi có hiệu lực mạnh mẽ như vậy. Tôi cũng đã đọc cuốn truyện “ La main gauche de Dieu” diễn tả 1 viên phi công Mỹ bị bắn . Anh cố bay đến 1 vùng xa xôi để trốn tránh, sợ dân quân bắt giết. Giữa đưòng anh gặp xác 1 linh mục chết nằm cạnh bờ suối. Anh lột áo chùng thâm của cha để mặc, giả làm 1 linh mục, rồi vào 1 làng xin trú ngụ, mà không ngờ đây là toàn những người công giáo đã được truyền đạo rất lâu đời. Người ta đón tiếp chàng như là 1 linh mục thật. Không ngờ trong suốt 10 năm làm linh mục giả, anh lại dạy giáo lý cho giáo dân rất chu đáo, lập ra các hội đoàn. Người đứng đầu họ đạo ở đây là 1 ông trùm vẫn kéo chuông hằng ngày tập họp giáo dân đọc kinh lần chuỗi Mân Côi. Vào mỗi buổi sáng, ông cũng cứ làm lễ như 1 linh mục thật đã đến mấy chục năm như vậy. Linh mục giả về , họ rất yêu mến chàng phi công vừa đẹp trai vùa khôn khéo, cho nên không ai biết chàng là 1 linh mục giả ... Truyện dài lắm... nói lên chuỗi hạt Mân Côi mà giáo dân vẫn tiếp tục đọc tối sáng đã giữ vững được tin cho họ, và nhờ đó mà Đức Mẹ đã ban xuống cho họ nhiều ơn lành, làm ăn khá giả, bằng an. Bọn cướp chung quanh không dám làm gì, lại còn phải sợ, và nể nang nữa.
TRUYỆN TÍCH 30:
Chuỗi Mân Côi tại vương cung thánh đường Đức Bà Cả Roma
Vương Cung thánh đường Đức Bà Cả tại Roma, là 1 đền thờ lớn nhất thế giới để tôn kính Đức Mẹ. Nếu ai có dịp đến hành hương tại Roma mà không đến viếng đền thờ này thì chưa kể là đi hành hương. Theo tương truyền thì 1 nhà quý tộc La Mã có ý xây dựng 1 thánh đường thật nguy nga để dâng kính Đức Mẹ. Ban đêm Đức Mẹ hiện ra bảo ông: sáng mai con ra khu vực đất trống ở đồi Esquilin, chỗ nào có tuyết phủ thì chỗ đó là nơi con sẽ xây cất thánh đương dâng cho Mẹ. Sáng sớm, nhà quý tộc ra thăm, thì quả nhiên 1 khu đất có lớp tuyết bao phủ thật. Phép lạ xảy ra vào đúng mùa hè. Ông liền cho xây 1 thánh đường nguy nga đồ sộ, danh xưng là thánh đường Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa. (Theotokos). Nhà thờ này, sau bị hoả hoạn, được Đức Giáo Hoàng Liberio cho trùng tu dâng kính Đức Mẹ với danh xưng là đền thờ Đức Bà Cả, hay còn gọi là đền thờ Đức Bà chiến thắng, hoặc đến thờ Đức Mẹ xuống truyết. Theo lịch sử, thì giáo dân La Mã thường đến kình viếng và họp nhau đọc kinh Mân Côi tại đây.
Năm thánh 2000, chúng tôi đã đến kính viếng đền thờ này. 1 điều rất lạ, chúng tôi thấy ai cũng đang lần chuỗi Mân Côi. Hỏi ra mới biết ai đến đây đọc kinh Mân Côi, thì được hưởng ơn đại xá. Chúng tôi cũng đã đọc rất nhiều tài liệu về sự tích đền thờ này. Trong đó có 1 tài liệu cho biết: trần đền thờ Đức Bà Cả, được dát toàn bằng vàng lá, do nhà thám hiểm Christopher Columbus đem từ tân Mỹ châu về dâng cúng. Quả là vĩ đại. Chúng tôi hết sức tỉ mỉ quan sát, thì thấy đúng là vàng lá thật. Cả trần nhà óng ánh màu vàng, sáng láng thật tuyệt với. Truyện tích cũng được kể lại: hằng năm cứ đến ngày lễ Đức Mẹ Hồn Xác lên Trời, thì có rất nhiều linh hồn đang bị giam cầm nơi luyện ngục, được Chúa cho hiện về dự thánh lễ Misa, để được giảm bớt các hình phạt trong luyện ngục. Hôm ấy có 2 bà thông gia, khi còn sống vẫn thường đi lễ với nhau tại nhà thờ này. 1 bà chết trưóc. Hôm lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời, bà còn sống thấy bà bạn đã chết ngồi ngay trước mặt mình, đọc kinh xem lễ y như khi còn sống. Bà này nghĩ hay là bà bạn chưa chết. Lễ xong, bà theo bà bạn đã chết, đến cửa nhà thờ mới hỏi: A, em cử tưởng chị đã chết rồi, không ngờ chị còn sống. Bà bạn nói: tôi đã chết thật rồi, nhưng hôm nay Đức Mẹ cho về dự thánh lễ. Có rất nhiều linh hồn cũng được về, đang đọc kinh cầu nguyện chung quanh đây, mà người mắt trần không thấy. Chị bạn có vẻ không tin, thì bà nói: nếu chị không tin, thì sang năm, đúng ngày lễ Đức Mẹ Hồn xác lên Trời, chị sẽ chết. Quả thật đúng ngày lễ Đức Mẹ Hồn xác lên trời năm sau, bà bạn chết thật.
Lời bàn : Truyện Chúa cho các linh hồn về thì rất nhiều. Nhưng tùy từng trường hợp. Có khi rất cần thiết thì Chúa cho về. Không phải linh hồn nào cũng được về. Truyện trên đây chứng tỏ Đức Mẹ cho thấy ngày lễ Đức Mẹ Lên Trời là ngày lễ rất quan trọng đối với chúng ta. Ngày lễ này cũng còn là ngày lễ Bổn Mạng cho tất cả những cô, bà nào có tên thánh là Maria. Và cũng là ngày mà Đức Mẹ xuống luyện ngục yên ủi các thánh, và đem rất nhiều linh hồn về thiên đàng. Vậy khi còn sống, chúng ta cần phải luôn luôn tỏ ra lòng tôn kính Đức Mẹ. Muốn tôn kính Đức Mẹ như Đức Mẹ đã yêu cầu mỗi khi hiện ra, thì chúng ta cần phải năng lần chuỗi Mân Côi.
Chuỗi Mân Côi với thiếu niên tàn tật 26 năm
Đây là 1 bằng chứng sống động. Em Phêro Sửu thuộc giáo xứ Thanh Xá , Bảo Lộc , thuộc Giáo phận Đà Lạt. Năm lên 14 tuổi, cha mẹ cho đi học. Tự nhiên 1 hôm em cảm thấy 2 chân bị đau nhức, tê tê. Ngồi xuống đứng lên không được. Về nhà mách với cha mẹ. Nhưng không ai để ý, cho là em vật nhau chơi với mấy thằng bạn , sinh ra như vậy. Nhưng bệnh càng ngày càng trầm trọng . Lúc bấy giờ cha mẹ mới để ý thì bệnh đã phát nặng rồi. Nhà nghèo, cha mẹ phải chạy thày thuốc tốn kém mà bệnh không hết. Em đành phải chịu tật kinh niên. Đi đâu em cũng phải ngồi bệt xuống, lấy 2 tay tì xuống đất, chống mà đi, như con cóc nhảy. Thật tội nghiệp ! Cha em cũng già yếu không làm gì được, chỉ chăm lo việc nhà thờ: đọc sách yện ủi kẻ liệt, đưa rước Mình thánh Chúa cho bệnh nhân. 1 hôm ông đi giúp 1 người bệnh, nhà giàu. Ông này tặng cho ba em 1 tượng Đức Mẹ Hồn Xác lên Trời. Ông đem tượng về nhà, bảo Sửu sửa soạn bàn thờ, trưng bày hoa nến. Rồi bảo con từ nay mỗi ngày phải đến bàn thờ đọc kinh lần chuỗi Mân Côi, khấn cho đưọc khỏi què quặt đi đứng với người ta. Sửu nghe lời cha dặn, và cứ ngày 3 buổi sáng, trưa, tối, đến trước bàn thờ Đức Mẹ đọc kinh lần chuỗi Mân Côi rất sốt sắng. Mỗi lần Sửu đi đâu là vất vả lắm, 2 tay tì xuống đất và nhảy như con cóc. Ai thấy cũng tội nghiệp. Bọn trẻ thì cười chọc. 1 hôm đi lễ, vì nhà thờ qúa xa, anh không thể nào nhảy như vậy được. Mẹ anh phải cõng. Nhung bà già yếu mệt, dọc đường phải bỏ lại. Anh cố gắng nhảy đến nhà thờ. Lên rước lễ anh cũng phải nhảy, làm cho cả nhà thờ chia trí. Có người bảo mẹ anh, cháu bệnh thì bà bắt cháu đi nhà thờ làm gỉ ?
Từ đấy, Sửu cứ ở nhà đọc kinh và khấn xin Đức Mẹ cứu anh được khoẻ lại, đi làm giúp đỡ gia đình. Anh sốt sắng lần chuỗi Mân Côi và hoàn toàn tin tưởng vào quyền phép Đức Mẹ Mân Côi. 1 hôm có lễ trọng, anh phải cố gắng đi xem lễ và rước lễ. Anh cũng nhảy đến nhà thờ, nhưng lần này anh lại đến trú ngụ tại nhà 1 ngưới quen. Chờ khi cha ra làm lễ, thì anh mới nhảy đến tựa 1 góc cột. Khi lên rước lễ, anh cố gắng nhảy lên và rước Minh thánh Chúa hết sức sốt sắng. Lúc anh đang tưạ vào cột để cám ơn Chúa, thì anh cảm thấy tự nhiên 2 chân bớt đau nhức. Anh duỗi chân ra, rồi cố gắng đứng lên được. Mừng qúa anh tự nghĩ chắc Đức Mẹ cứu mình. Rồi anh đứng thẳng như người không có bệnh tật gì. Để cho ai nấy khỏi bỡ ngỡ, anh lại cũng nhảy ra nhà trọ và không nói gì cho ai hay cả, kẻo ồn ào. Anh có ý để sự vui mừng này cho cha mẹ anh trước, rồi mới tuyên bố cho mọi người biết Đức Mẹ đã làm phép lạ cứu anh. Từ ngày Sửu bị tật què chân cho đến khi được Đức Mẹ cứu khỏi bệnh, là đúng 26 năm. Sửu đã lập gia đình và sống đạo thánh thiện, hoạt động tông đồ trong giáo xứ rất là tốt đẹp. Để cảm tạ Đức Mẹ, anh đã đăng tin phép lạ đặc biệt này trên các báo chí công giáo, và thông báo cho mọi người biết: hãy hoàn toàn tin tưởng vào chuỗi hạt Mân Côi, mỗi khi gặp sự khó khăn hay bệnh tật nan y.
Lời bàn : Phép lạ đặc biệt này là 1 chứng nhân sống rõ ràng. Hiện nay Anh Sửu còn đang sống ở Việt Nam. Qua chuỗi hạt Mân Côi Đức Mẹ đã cứu không biết bao nhiêu là bệnh nan y. Nhưng phải có đức tin vững bến. Chứ không phải chỉ mới lần hạt 1, 2 lần rồi ngả lòng. Đi Bác Sĩ, đi nhà thương cứ đi, nhưng cứ phải tin tưởng vào quyến năng Đức Mẹ và cứ tiếp tục lần chuỗi Mân Côi. Anh Sửu trên đây được Đức Mẹ cứu cũng phải trải qua 26 năm đền tội.
Chuỗi Mân Côi với 1 bộ lạc ở Trung Quốc
Nếu ai đã đọc cuốn lịch sử tiểu thuyết “La main gauche de Dieu” tạm dịch là cánh tay trái của Thiên Chúa, thì sẽ biết được câu truyện rất hy hữu sau đây: Trung úy phi công Mỹ Donald được lệnh tham gia chiến đoàn không quân, sang Trung Quốc giúp đồng minh, chiến đấu với quân Mao trạch Đông. Chàng lái chiếc phi cơ oanh kích. Sau khi đã dội bom ở 1 điạ điểm thuộc quyền kiểm soát của Mao Trạch Đông. Phi cơ chàng bị trúng đạn phòng không. Biết mình sẽ phải hạ cánh xuống 1 địạ điểm rất nguy hiểm, có đầy dân quân du khích. Chàng sẽ bị bắt hoặc bị giết . Dù với bất cứ giá nào, Donald cũng phải bay rất xa, đễ hạ cánh xuống 1 khu rừng hoang vu, may ra thoát khỏi bọn dân quân du kích. Vừa hạ cánh xuống đất, thì phi cơ bốc cháy. Chàng nhảy ra khỏi phi cơ, lấy vội hành lý cá nhân, chạy thẳng vào rừng sâu, rồi cứ đi đi mãi. Cho đến 1 nơi hoang vắng, chàng thấy xác 1 linh mục người tây phưong. Cảm động trước cái chết đau thương của vị linh mục. Chàng đào đất và chôn cất đàng hoàng. Rồi lấy chiếc áo dài đen của Linh mục (soutane) đã chết, mặc vào giả làm linh mục. Nếu có bị bắt, chàng chỉ nói là đi lạc đường. Có thể sẽ không bị giết, và may ra còn được dẫn giải về Toà Giám Mục gần nhất. Lúc ấy sẽ trình bày hoàn cảnh.
Đi được 1 quãng thật xa, chàng thấy có toán trẻ đang chăn bò. Chàng đến gần xem, nếu có làng mạc ở đây, thì xin vào trú ngụ. Dù sao thì họ cũng sẽ tiếp đón, hoặc cho ở nhờ 1,2 hôm. Không ngờ 1 sự an bài rất lạ lùng. Mấy đứa trẻ chăn bò lại là những đứa trẻ người công giáo. Em nào cũng đeo tràng chuỗi Mân Côi có cây thánh giá ở cổ. Ngạc nhiên ở giữa rừng sâu như thế này, tại sao có xóm đạo? 1 đứa trẻ thấy linh mục đến, chúng tri hô lên, và chạy về làng báo tin. Dân làng kéo ra thật đông, vui vẻ đón tiếp chàng như 1 linh mục. Họ kể lể cha ông trước đây là người công giáo, nhưng đã bao thế hệ, họ chỉ biết giữ đạo theo truyền thống cha ông để lại, nghĩa là sáng nào cũng nghe tiếng kẻng, tập họp tại nhà thờ đọc kinh lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ Maria, rồi xem lễ rược lễ, do ông tộc trưởng cử hành thánh lễ y như 1 linh mục thật..
Thời gian kéo dài như vậy suốt mấy thế hệ. Đạo đối với họ, kể như là đạo truyền thống cha truyền con nối. Ai cũng đeo chuỗi hạt Mân Côi và cây thánh giá , chứng tỏ mình là người công giáo. Những bộ lạc chung quanh cũng biết như thế, và cùng sống hoà hợp với nhau, như anh em trong 1 khu vực, và còn bảo vệ nhau, mỗi khi có giặc cướp đến . Bất đắc dĩ phải làm linh mục trong hoàn cảnh đặc biệt này. Chàng đã tỏ ra đạo đức, đứng đắn, nghiêm trang, đóng vai như 1 linh mục thật. Nhờ khi còn nhỏ, chàng cũng đã là chú bé giúp lễ, cho nên biết được các thủ tục hành lễ và các phép Bí Tích. Sáng nào cũng kéo chuông tập họp giáo dân, đọc kinh lần chuỗi Mân Côi, làm lễ, giải tội y như 1 họ đạo thật. Chàng cũng cho lập các hội đoàn và giảng dạy rất chu đáo, đến nỗi không ai biết đưọc chàng là 1 linh mục giả. Thời gian trôi qua cũng đã mấy năm. Vì là trung úy phi công, chứ không phải là 1 linh mục thật, cho nên đôi khi cũng bị cám dỗ, thấy những bông hoa rừng thật đẹp, gợi tình cảm lãng mạn. Nhưng nhìn xuống thấy mình là 1 linh mục, phải cố giữ sao để khỏi hoen ố tâm hồn, và làm gương cho giáo dân. Cho nên chàng đã phải sống như 1 tu sĩ thật.
Toà Giám Mục điạ phận Nam Kinh được báo cáo có 1 linh mục về coi xứ đạo ở bộ lạc, cho nên cử phái đoàn đến điều tra cho biết sự thực. Chàng biết nếu sự việc đổ bễ, sẽ gây ra không biết bao nhiêu là gương xấu. Cho nên 1 hôm chàng đã xin về Toà Giám Mục trình bày tất cả sự thực, và xin sẽ đi khõi nơi đây. Nhưng để giữ uy tín với giáo dân đơn sơ mộc mạc này, Toà Giám Mục sẽ cử 1 linh mục khác đến thay thế, và tuyệt đối không nói gì đến truyện chàng là 1 linh mục giả. Rồi sau khi 2 cha bàn giao, chàng sẽ âm thầm ra đi 1 cách hết sức êm can. Toà Giám Mục đã chấp thuận đề nghị này của chàng. Đó là “la main gauche de Dieu”
Lời bàn : Chuỗi hạt Mân Côi là hạt giống còn sót lạ tại đây cũng như tại Nhật Bản, mà trong bài trước chúng tôi có đề cập đến. Khoảng thế kỷ thứ 14, 15 cũng đã có các linh mục thừa sai sang giảng đạo ở phương đông, có đến Trung Quốc, nhưng rồi vì lệnh cấm đạo, cho nên đã có linh mục trốn tránh đến vùng xa xôi hẻo lánh. Ở đây các ngài dạy đạo cho giáo dân tân tòng, và truyền bá lòng sùng kính Đức Mẹ bằng chuỗi hạt Mân Côi. Do đó tập tục lần chuỗi Mân Côi có từ thời đó. Cũng như chúng ta thấy khi sang giảng đạo tại Việt Nam, ở đâu các cha thừa sai, hoặc các cha dòng Dominico, đều truyền bá trước hết là lòng tôn sùng Đức Mẹ, bằng tràng chuỗi Mân Côi. Do đó cũng không lấy làm lạ khi các người công giáo ở bộ lạc này, chỉ biết lần chuỗi Mân Côi là đúng với thời kỳ ấy.
Chuỗi Mân Côi với 1 bà bỏ đạo lâu năm, đang hấp hối
Linh mục Baron đang đọc kinh Nhật Tụng thì có người gõ cửa. Cha mở cửa thì 1 nữ sinh mời cha đến giúp 1 người đàn bà bệnh nặng đang hấp hối, ngỏ ý muốn gặp linh mục trước khi chết. Cha vội vàng đi ngay đến chung cư, phòng số 28. Nhưng vì lầm số, cha đã vào phòng số 18. Chủ căn phòng là 1 người đàn ông, và vợ đang nằm trên giường. Cha hỏi thì người đàn ông trả lời có vẻ bất bình: Chúng tôi có mời ông đến đây bao giờ. Mời ông đi ngay cho. Ông này rất ghét đạo, không bao giờ muốn cho vợ mình tiếp xúc với bất cứ 1 linh mục nào. Bà vợ đang nằm bệnh, thấy bất ngờ có linh mục đến. Bà mừng quá, kêu lên: Thưa cha, đúng Chúa đưa cha đến đây. Đã 10 năm nay , ông ấy giận con, không bao giờ mời 1 linh mục nào đến cho con được xưng tội rước lễ. Con muốn trở về với Chúa với Đức Mẹ, là Đấng hằng thương xót con. Hôm nay thật tình cờ, cha nhầm buồng mà lại có lợi ích cho con. Ông chồng nhất định không nghe vợ, không cho vợ xưng tội rước lễ. Nhưng cha bảo, ông không có quyền gì đến phần hồn của bà. Ông phải ra ngay khỏi đây, để tôi làm các phép đạo cho bà, theo lời yêu cầu của bà. Nếu không, tôi gọi cảnh sát đến can thiệp. Vì đây là quyền lợi cá nhân của bà vợ ông, quyền tự do tín ngưỡng. Đuối lý, anh chồng bất đắc dĩ phải ra khỏi buồng.
Ông chồng vừa đi ra, thì bà vợ khóc lóc trình với cha: đây là vật đã cứu con. Rồi chỉ tràng hạt treo ở đầu giường và nói: đã hơn 11 năm nay con bỏ các việc đạo, vì sợ chồng hơn là sợ Chúa, nhưng con vẫn không bỏ Đức Mẹ. Hằng ngày vẫn lần hạt giữ lòng yêu mến Đức Mẹ . Chính Đức Mẹ đã dẫn cha đến đây. Chính Đức Mẹ đã cứu linh hồn con. Cảm động vì những lời nói chân thành đó. Cha giải tội, cho rước lễ, và xức dầu cho bà, để bà được dọn mình chết lành trong tay Đức Mẹ . Khi cha sang phòng số 28. mới chính là phòng bệnh nhân mà cha được mời tới. Bà già đang ngồi chờ để linh mục đến. Cha cũng đã làm thủ tục các phép cho bà trước khi bà được dọn mình chết lành. Cha hết sức cảm động vì sự ngộ nhận phòng 18 và 28 mà đã cứu được 1 linh hồn trở về với Chúa, nhờ quyển phép của chuỗi hạt Mân Côi. Cha vừa về đến nhà, thì có chuông điện thọai reo, báo tin bà ở phòng số 18 đã qua đời an lành.
Lời bàn : Kể câu truyện trên đây, ta thấy rõ là có sự an bài của Chúa và của Đức Mẹ, vì tràng chuổi Mân Côi. Nếu linh mục Baron không lầm lẫn, thì đâu có truyện bà ở phòng số 18 được ơn ăn năn trở lại, vì ông chồng rất ghét đạo. Do vậy, chúng ta cứ phải tin tưởng tuyệt đối vào sức mạnh chuỗi hạt Mân Côi. Có đôi khi chúng ta coi thường, vì thấy đọc kinh Mân Côi hoài, mà chưa thấy Đức Mẹ ban cho ơn gì. Những ơn Đức Mẹ ban cho ta hằng ngày mà ta đâu có biết. Chính vì lòng kính mến Đức Mẹ bằng lần chuỗi Mân Côi hằng ngày mà Đức Mẹ đã xui khiến cho linh mục đến cứu bà. Vậy chúng ta phải hết sức thành thực và tuyệt đối tin tưởng vào quyền phép rất thánh Đức Mẹ Mân Côi. Trong các câu truyện mà chúng tôi kể trên đây hầu hết là các ơn Đức Mẹ ban cho, đều qua chuỗi hạt Mân Côi cả.
Chuỗi hạt Mân Côi với Ni Cô Sư Bà
Đêm khuya thanh vắng, mọi người đang ngủ yên, thì có tiếng chuông điện thoại nhà thương Hồng Bàng gọi. Cha Nho, cha Sở nhà thờ Ngã Sáu Saigon nhấc ống nghe. Có tiếng y tá trực, mời Cha đến gấp, có 1 ni cô Sư Bà xin được gắp linh mục trước khi bà chết. Cha nghĩ bụng chắc đây là 1 sự lầm lẫn thế nào. Làm gì có truyện 1 ni cô xin gặp linh mục trước khi qua đời. Dù sao Cha cũng đi ngay. Được sự chĩ dẫn của cô y tá trực , cha đến ngay phòng bệnh nhân, thấy bà Sư đang nằm liệt giường vì bệnh thổ huyết quá nặng. Cha chỉ hỏi vắn tắt mấy câu, xem có phải là người công giáo không? Bà trả lời phều phào: tên thánh là: Maria Anna. Cha biết ngay là người công giáo, cho nên cha đã làm các phép liền, kẻo không kịp. Trước khi về cha dặn cô y tá : nếu mai mốt bà tỉnh lại, thì phải cho cha biết, để dạy giáo lý thêm. Qủa thực 4 hôm sau, ni cô sư bà đã tỉnh lại, cha đến và cho bà xưng tội . Bà kể hết lai lịch: nguyên quán Cái Nhum, quận chợ Lách. Nơi đây cũng rất nhiều người công giáo. Khi còn nhỏ. bà học trường đạo. Được giữ nhiệm vụ ca đoàn trưởng ca đoàn giáo xứ, đã tham gia hội con cái Đức Mẹ, và rất năng lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ. Rồi vì tình duyên trắc trở, bà lưu lạc ở Saigon. Do vấn đề sinh kế, đã phải vào làm việc trong 1 ngôi chùa ở Chợ Lớn. Thời gian trôi qua , bà được giới thiệu ra tu ở 1 ngôi chùa ngoài Huế. Tu ở Huế 20 năm, thì được Vua Bảo Đại ban Sắc lệnh là bậc chân tu, được lệnh vào Saigon lập Chùa Sư Nữ khác.
Ở Saigon được thời 1 gian ngắn, thì bà bị bệnh lao phổi và thổ huyết quá nặng. Nằm ở bệnh viên mỗi khi thấy cha đi qua, cũng muốm gặp để trình bày cặn kẽ mọi viêc. Nhưng hình như ma qủy nó ngăn cản thế nào, muốn gặp cha cũng không được. Nhưng dù sao trong suốt thời gian bỏ Chúa bỏ Đức Mẹ, thỉnh thoảng bà cũng đọc 1,2 kinh kính mừng nhớ đến Đức Mẹ. Mãi hôm nay mới đánh bạo nói với cô y tá trực, vì biết cô này cũng là người công giáo. Cho nên bà đã được chịu các phép Bí Tích theo nghi thức công giáo. Ni cô sống thêm được 2 tuần nũa thì qua đời rất sốt sắng trong bàn tay của Đức Mẹ. Sau khi sư bà chết, có 1 nhà sư khác đến trách móc cha Nho: thiếu chi người, mà cha đã cướp 1 sư bà của chúng tôi. Ngài đã phải giải thích: trước kia bà là người công giáo. Nay có ý muốn trở lại để được chết theo nghi thức của công giáo, và mời chúng tôi đến để cho bà được toại nguyện. Sau khi khám xét tử thi, ngưòi ta thấy trong ví da của sư bà có các giấy tờ chứng minh bà là người công giáo: 1 lá thơ trối trăng cho thân nhân cha mẹ biết: bà đã được chịu các phép Bí Tích trước khi chết. Đám tang của Ni cô Sư Bà đã được cả 2 tôn giáo tổ chức rất long trọng. Có rất nhiều thượng toa, đại đức, tỳ kheo, và các ni cô, chú tiểu, đi dự đám tang thật đông đủ, nói lên ý nghĩa 1 con người ăn ngay ở lành thì luôn luôn gặp được phước hạnh .
Lời bàn : Câu truyện khó tin mà có thật. Hoàn cảnh con người ta đã bị xô đẩy đến 1 khúc quanh, mà mình không muốn đến rồi cũng phải đến. Phật Giáo thì gọi là nhân qủa. Công giáo thì gọi là thánh ý Chúa. 1 cô gái rất xinh đẹp chẳng may bị sa vào chốn thanh lâu, hay vào tay 1 tên thảo khấu. Người ta cho là duyên kiếp. Nhưng nếu có sự kiên trì tin vào 1 đấng Tối cao nào đó, mà ăn ngay ở lành, cũng có thể đổi được duyên kiếp. Ni cô Sư Bà này, đã chứng minh điều đó. Bị tình nhân phụ bạc, sống leo lắt ở Saigom, có biết bao nhiêu cạm bẫy, chị đã không sa vào cảnh giang hồ, mà lại vào tu ở trong 1 ngôi chùa, dù khác tôn giáo của mình. Nhưng cảnh chùa thinh lặng, êm đềm với câu kinh tiếng kệ, đã gợi nên tấm lòng từ bi bác ái của chị. Chị đã tu hơn 20 năm, lại còn được giao nhiệm vụ tổ chức 1 ngôi chùa sư nữ khác, cho các tín nữ ở Saigon, thì qủa là 1 con người có đức độ cao cả, bền vững. Nhưng cuối cùng nhờ 1,2 kinh kinh mừng kính Đức Mẹ, mà chị đã được Đức Mẹ đoái thương đến trong giờ sau hết. Vậy chúng ta cứ phải kính mến Đức Mẹ, dù đến đâu thì đến. Ngay bây giờ có khi như thất vọng, nhưng rồi ơn Đức Mẽ sẽ đến với chúng ta mà ta không biết.
TRUYỆN TÍCH 35 :
Chuỗi hạt Mân Côi với công nương Diana
Chúng tôi hết sức dè dặt khi viết câu truyện này. Không hề chú trọng đến tiểu sử công nương Daina. Vì như chúng ta đã biết, sau cái chết nghiệt ngã của nàng, thì đã có biết bao nhiêu báo chí sách vở, đưa nhiều tin giật gân về mối tình éo le của Diana. Chúng tôi chỉ vắn tắt sơ qua: Diana là phu nhân của Thái Tử Charles, con trai Nữ Hoàng Elisabeth nước Anh. Theo quy chế nước Anh, thì nhà Vua chỉ là cột trụ cho 1 quốc gia. Mọi quyền hành chánh, tư pháp, an sinh xã hội, đều giao cho 1 chính phủ cai quản, tùy theo sự thắng lợi của đảng cầm quyền hay đảng đối lập. Nếu bình thường thì Diana sẽ là hoàng hậu của nước Anh, khi chồng lên làm vua, và cũng có thể tương lai sẽ là Hoàng Thái hậu, khi con trai của nàng lên làm vua nước Anh. Nhưng định mệnh trớ trêu thay! Nàng Diana đã gặp muôn vàn trắc trở trong cuộc đời tình ái, tình cảm. Nhiều báo chí cho Diana là gái “hồng nhan bạc phận” Mà qủa thật, nàng bạc phận thiệt. Tự nhiên Thái tử Charles sinh lòng phản bội, kết duyên với 1 thiếu phụ khác, làm cho hoàng gia thất điên bát đảo, gây ra không biết bao nhiêu gương mù gương xấu trong hoàng cung.
Từ khi ly dị hẳn với tháí tử Charles, Diana đã đi tìm thú vui trong công cuộc từ thiện bác ái. Nàng thường bắt chước Mẹ Teresa Calcuta, đi thăm viếng các viện mồ côi, cô nhi quả phụ, bệnh viện, nhà dưỡng lão. Diana đã nhiều lần gặp gỡ Mẹ Teresa Calcuta. Được bà khuyến khích an ủi và cầu nguyện. Có lần Mẹ Teresa Clacuta đã trao tặng cho Diana 1 chuỗi hạt Mân Côi kính Đức Mẹ. Nàng đã giữ chuỗi hạt Mân Côi luôn bên mình. Diana là người anh giáo, chắc là không biết lần hạt, nhưng cử chỉ giữ chuỗi Mân Côi cũng là 1 người có thiện chí và biết tôn kính Đức Mẹ ( như chúng tôi đã trình bày trên đây, nguyên việc giữ chuỗi Mân Côi trong mình, cũng được Đức Mẹ đoái thương.). Tuy nhiên Diana còn rất trẻ, cũng không đi ra ngoài quy luật tình yêu, cho nên nàng cũng có 1 tình nhân người Ai Cập. Dody Fayet đã tặng cho Diana chiếc nhẫn kim cương trị giá 205,000 đô. Đeo chiếc nhẫn mới được 2 giờ đồng hồ, thì nàng đã qua đời trên chíếc xe định mệnh vào lúc 10 giờ đêm ngày 31 tháng 8 năm 1997. Ôi, cuộc đời như gió thoảng mây bay, như nước chảy qua cầu, như bóng ngựa qua cửa sổ. Định mệnh của Diana nói lên ý nghĩa câu: “đời là sầu mà tình là giấc mộng huyền”. Sau khi khám nghiệm tử thì , bất giác người ta còn thấy chuỗi hạt Mân Côi do Mẹ Teresa tặng năm xưa, mà Diana vẫn còn giữ trong người. Đây quả là 1 sự lạ, mà đã có rất nhiều người bình luận , phê bình khác nhau. Nhưng dù sao thì đây cũng là 1 ơn đặc biệt mà Đức Mẹ đã ban cho Diana trước khi vĩnh viễn từ bỏ cuộc đời phù vân giả trá này.
Lời bàn : Ở đây chúng tôi không đề cập đến đời tư của công nương Diana, mà chỉ chú trọng đến khía cạnh mang chuỗi Mân Côi trong mình. Theo truyện tích số 14 trên đây thì Đức Mẹ đã hứa cho những ai mang chuổi Mân Côi, được “Đức Mẹ dẫn đến cùng Chúa”. Dù vậy, công nương Diana đang ở trong tình trạng thế nào đi chăng nữa, thì Đức Mẹ cũng sẽ tìm cách này hay cách klhác để cứu nàng trong giò lâm tử. Riêng chúng tôi hoàn toàn tin tưởng Đức Mẹ, vì lời cầu bàu của Mẹ Teresa, cùng với sức mạnh của chuỗi hạt Mân Côi, sẽ dẫn dắt Diana đến cùng Chúa. Dẫn dắt cách nào thì chúng ta không biết được ý màu nhiệm của Đức Mẹ. Chỉ biết rằng Diana sẽ được ơn cứu rỗi.
Chuỗi Mân Côi với 1 pháp sư
Ở 1 xóm lao động, gần xứ đạo Chợ Đũi, Saigon, có 2 vợ chồng thày Pháp rất nổi tiếng. Cả ngày khách thập phương đến xin ếm bùa trừ tà, xin lập đàn cúng kiếng. Bà vợ của thày Pháp là 1 người công giáo đã bỏ đạo lâu năm. Bà có cái nghề làm thuốc viên, cao đơn hoàn tán. Cho nên cũng có nhiều người dân nghèo đến mua thuốc của bà. Biết được như vậy, cho nên có mấy anh chị trong nhóm tông đồ thuộc giáo xứ Chợ Đũi, thường hay lui tới thăm bà, để khuyến khích may ra bà sẽ trở laị đạo công giáo. Tuy nhiên bà cũng rất cứng lòng. Bà thường nói đã bỏ đạo lâu năm không biết Chúa có tha thứ không. Thôi thì cứ để vậy, cây xiêu đàng nào thì đổ về đàng ấy. Có nghĩa là bà đã ngã lòng trông cậy. Nhưng các anh chị tông đồ cứ bền lòng cầu nguyện. Thỉnh thoảng anh chị đến thăm, rồi ngồi tán thuốc, viên thuốc giúp bà. Cử chỉ ấy làm bà cảm động. Bà kể hết đời tư: bà là đạo dòng, nhưng từ khi theo ông thày pháp, bà đã bỏ hết lề luật đạo. Tuy nhiên bà vẫn giữ chuỗi Mân Côi trong mình. Có nhiều khi đơn độc 1 mình, ngồi viên thuốc, bà vẫn đọc kinh Mân Côi. Bà phàn nàn gia đình nghèo, phải làm cái nghề phù thủy pháp môn này, sống cho qua ngày. Tuy nhiên các anh chị tông đồ vẫn tiếp tục cầu nguyện cho gia đình này được ơn ăn năn trở lại.
Chỉ ít lâu sau ông chồng ngã bệnh nặng. Thấy cảnh cô đơn , con cái không có, cho nên các anh chị phải đến săn sóc, đưa ông vào bệnh viện, lo chạy thuốc thang. Cảm động trước cử chỉ bác ái của anh chị em, ông đã hối hận vì những việc làm ma quái của mình trước đây. Cho nên ông đã hứa nếu Bề Trên cho ông khỏi bệnh, ông sẽ bỏ hẳn nghề thày bói pháp môn này. Nhờ lời cầu nguyện của anh chị em tông đồ, và sự hiệu nghệm của chuỗi hạt Mân Côi mà bà vợ vẫn còn giữ bên mình cho đến nay. Chúa và Đức Mẹ đã cho ông hoàn toàn ăn năn hối cải. Ông đã nói công khai trước mọi người : Từ nay tôi thuộc về Chúa rồi. Tôi sẽ từ bỏ tất cả, dẹp bỏ bàn thờ ma qủy, và thay vào đó là 1 ban thờ của Chúa và Đức Mẹ. Ngay ngày hôm sau cha phó nhà thờ Chợ Đũi đền dạy giáo lý cho ông những điều cần thiết , rồi rửa tội , làm phép giao cho 2 ông bà theo phép đạo. Mấy ngày sau, ông đã qua đời thánh thiện trong bàn tay Thiên Chúa và Mẹ Maria. Riêng bà vợ còn sống giữ đạo sốt sắng cho đến chết. Sỡ dĩ được như vậy, là dù đã bỏ đạo, nhưng bà vợ vẫn còn giữ được chuỗi hạt Mân Côi. Chính nhờ chuỗi hạt Mân Côi này, mà đã cứu được gia đình ông thày pháp.
Lời bàn : Cả nhà ông thày pháp coi như đã sa vào bàn tay của ma quỷ rồi. Bà vợ là người công giáo đã bỏ đạo lâu năm. Trong sách dẫn đàng nhân đức có nói: Cây xiêu đàng nào thì đổ vè đàng ấy. Điều đó đúng. Khi sống mà theo ma qủy, thì khi chết cũng sẽ về sống với quỷ ma. Đó là nguyên lý tất yếu. Gia đình này đúng ra là phải chết theo ma quỷ. Nhưng chỉ còn nhờ được 1 cây cọc, để bám víu mà sống. Cây cọc đó, chính là chuỗi hạt Mân Côi của bà vợ. Mặc dù đã bỏ đạo, nhưng đôi khi bà còn nhớ đọc kinh Mân Côi để tưởng nhớ lại năm xưa...mình là người công giáo ! Chính vì thế mà Đức Mẹ đã cứu cả nhà. Ôi! màu nhiệm thay chuỗi hạt Mân Côi của Đức Mẹ.
Chỉ có mấy bông hồng mà cứu được 1 linh hồn khỏi sa hỏa ngục.
Nước Pháp lá 1 nước truyền thống theo đạo công giáo, hầu như toàn tòng. Cho nên ngày xưa đã có câu nói bất hủ: Nước Pháp là con gái của Hội Thánh. Điều đó rất đúng, vì nước Pháp sản xuất ra rất nhiều vị thánh nổi tiếng khắp hoàn cầu. Tuy nhiên ngày nay giáo hội Pháp có phần sa sút hơn trước. Hằng năm cứ đến tháng Năm (May) là tháng Đức Mẹ, thì giáo dân nô nức tổ chức dâng hoa rước kiệu. Tại các tư gia, người ta cũng tổ chức bàn thờ cung kính Đức Mẹ. Tối đến cha mẹ vợ chồng con cái họp nhau đọc kinh lần hạt kính Đức Mẹ . Cho nên tháng năm đối với người Pháp là 1 tháng rất quan trọng. Tôi còn nhớ câu hát: “ C’est le mois de Marie, c’est le mois le plus beau. À la Vierge Marie , disons un chant nouveau” có nghĩa : Đây là tháng Đức Bà, là tháng đẹp nhất, chúng ta hãy hát 1 bài thánh ca mới”. Do đó có truyện tích sau đây: Ở tỉnh Nancy nước Pháp có 1 gia đình thuộc hạng trung lưu. Bà vợ thì rất ngoan đạo, nhưng ông chồng rất khô khan bê bối, chẳng bao giờ đọc kinh chung với vợ con, cứ tìm cách đi đây đi đó cho hết ngày giờ. Bà vợ hằng cầu nguyện cho chồng được ơn ăn năn trở lại. Năm ấy đầu tháng Đức Mẹ, bà vợ mua hoa nến, lập bàn thờ để mẹ con họp nhau lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ. Ông chồng chẳng ngõ ngàng gì đến. Rồi 1 hôm Chủ nhật, ông đi chơi cả ngày. Tối về đi qua cửa tiệm bán hoa hồng. Ông nghĩ bụng những bông hồng này đem về, chắc vợ mình thích lắm. Cho nên ông đã mua mấy bông hồng đem về cho bà vợ trưng bày trên bàn thờ Đức Mẹ. Bà vợ lấy làm ngạc nhiên, và hỏi: anh mua mấy bông hồng này ở đâu mà đẹp thế ? Ông trả lời: đi qua chợ, thấy về chiều mà còn bán hoa, anh đã vào mua mấy bông đem về cho em để trưng bày trên bàn thờ. Vì mấy hôm nay anh cứ thấy em ra vưòn nhà hái mấy bông hoa trứng cáy, hoa dại trưng bày, thấy tội nghiệp quá ! Bà vợ cũng rất cảm động về những cử chỉ ưu ái này của chồng, vốn rất khô khan nguội lạnh từ trước . Bà cảm tạ Chúa và Đức Mẹ, có lẽ vì lời cầu khẩn của mẹ con, mà Chúa và Đức Mẹ nhận lời chăng !
Tuy nhiên, đến ngày 15 tháng 5 ( tức là giữa tháng Đức Mẹ) thì ông bị tai nạn chết bất đắc kỳ tử, không kịp gặp linh mục để chịu các phép trong giờ sau hết. Bà rất lo âu buồn phiền, vì chắc chồng mình sẽ mất linh hồn. Lo quá, bà sinh ra trọng bệnh , phải đi xa cho khuây khỏa. Khi đi ngang qua xứ Ars, là nơi cha Joan Vianney đang làm cha sở. Bà vào để xin cha khấn cho chồng mình được ơn cứu rỗi. Bà gặp cha, vừa khóc vừa nói : Xin cha cầu nguyện cho chồng con được ơn cứu rỗi, vì anh ấy chết mà không được xưng tội rước lễ. Cha Joan Vanney điềm nhiên bảo bà: Thôi, bà cứ về đi, ông ấy đã được cứu rỗi rồi. Bà còn nhớ cách đây mấy tuần lễ, ông ấy đã có thiện chí mua mấy bông hoa hồng dâng kính Đức Mẹ không ? Cử chỉ ấy làm đẹp lòng Đức Mẹ. Cho nên trong lúc gặp tai nạn, ông đã được Đức Mẹ cứu giúp ăn năn tội cách trọn. Hiện nay ông đang ở trong luyện ngục. Vậy bà và các con hãy cầu nguyện cho ông được sớm về thiên đàng hưởng nhan thánh Chúa. Tại sao cha Joan Vianney biết trước được sự kiện này? Là vì cha là người rất mộ mến chuỗi Mân Côi , cho nên Đức Mẹ đã cho Ngài biết trước sự việc này, để giảng giải cho người ta thêm lòng sùng kính Đức Mẹ, nhất là tháng 5 tháng hoa, và tháng 10 là tháng Mân Côi.
Lời bàn : Có nhiều linh hồn hiện về cho biết: khi đi qua nhà thờ có Mình Thánh Chúa mà quỳ bái gối, qua tượng Đức Mẹ mà đọc 1 kinh kính mừng, đi qua nhà thờ mà làm dấu thánh giá, đều được thiên thần bản mệnh ghi công hết. Các ngày lễ trọng kính Đức Mẹ hay trong các tháng 5 (tháng Hoa) tháng 10 (tháng Mân Côi) mà chúng ta làm đuợc việc gì tỏ ra tôn kính Đức Mẹ, thì sẽ được Đức Mẹ trả công bội hậu. Hãy đọc truyện tích trên đây: ông chồng khô khan, mà chỉ vì 1 cử chỉ rất nhỏ nhoi, mà Đức Mẹ đã thương cứu ông khỏi mất linh hồn. Suy ra, bất cứ 1 tư tưởng thầm lén nào, 1 cử chỉ bất chính nào đều đưọc Chúa phán xét hết. Lời nói đi đôi với việc làm. Làm tốt mà nghĩ xấu thì cũng xấu . Làm xấu mà nghĩ tốt thì cũng tốt. Thiên Chúa lòng lành vô cùng, thương kẻ có lòng khiêm nhường, và hủy diệt kẻ kiêu căng.
TRUYỆN TÍCH 38 :
Chuỗi Mân Côi cứu cả thành phố Milan nước Ý
Nước Ý có nhiều thành phố rất lớn và có nhiều di tích lịch sử. Ngoại trừ Roma là thủ đô, và là trung tâm công giáo thế giới, thì Milan là thành phố lớn thứ nhì. Ở đây dân giàu, của cải vật chất dư thừa, nhiều học giả trí thức nổi tiếng. Cho nên có câu tục ngữ: “Vật chất vào, thì tinh thần đạo đức đi ra”. Đúng vậy, giáo dân và hàng giáo sĩ ở Tổng Giáo Phận Milan càng ngày càng xuống giốc thê thảm. Giáo sĩ thì lười biếng trễ nải chỉ lo tích trữ tiền của làm giàu. Giáo dân thì khô khan nguội lạnh, bỏ cả ngày lễ trọng và Chủ nhật. Đứng trước tình trạng đen tối như vậy. Đức Giáo Hòang đã phải lo đến việc chỉnh đốn Tổng Giáo Phận Milan này. Do đó Ngài đã cử 1 vị Giám Mục còn trẻ, nhưng rất có lòng kính mến Đức Mẹ, và năng lần chuỗi Mân Côi, làm Giám Mục cai quản Tổng giáo Phận này. Đó là Đức Cha Carolô Bôromeô . Khi được bổ nhiệm về làm Giám Mục Milan, Ngài chỉ mới có 22 tuổi. Nhưng sau 4 năm, được cử làm Tổng Giám Mục, cai quản cả Tổng Giáo phận.
Đức tân Tổng Giám Mục cầu xin Đức Mẹ cho Ngài được can đảm cải tổ mọi hệ thống từ trên xuống dưới. Để làm gương cho mọi người, Đức Tổng Giám Mục đã sống bằng gương sáng: bác ái, khổ hạnh và yêu mến Đức Mẹ. Ngài siêng năng lần hạt, và đọc kinh Officium kính Đức Mẹ hằng ngày, ăn chay các ngày thứ bảy, và các ngày lễ kính Đức Mẹ. Ngài giao phó mọi sự cải tổ Tổng Giáo Phận cho Đức Mẹ. Đối với hàng giáo sĩ, Ngài tổ chức các giáo xứ rất chu đáo. Các cha sở nào ở 1 chỗ quá lâu, thì được đổi đi nơi khác. Chương trình huấn luyện các tiểu chủng viện và đại chủng viên, cũng được thay thế cho phù hợp với tình thế hiện tại. Các dòng tu phải được sống khắc khổ cho phù hợp với luật dòng. Ngài đã tổ chức nhiều hội Mân Côi cho giáo dân hưởng nhờ, và khuyến khích mọi người siêng năng lần chuỗi Mân Côi, tổ chức rước kiệu trong các ngày lễ trọng kính Đức Mẹ. Đặt Đức Mẹ làm bổn Mạng cho Tổng Giáo phận, và các dòng tu. Đặt tượng Đức Mẹ trong các cửa ra vào nhà thờ , tại các công viên để giáo dân chào kính khi đi qua . Tập cho toàn thể Giáo phận có thói quen khi nghe chuông 12 giờ trưa, thì tất cả đọc kinh Truyền tin. Bất kỳ ai ở đâu, ngoài đường , trong nhà, ngoài cánh đồng, đang lao động, đều qùy xuống đọc kinh truyền tin kính Đức Mẹ. Củng như bây giờ ở Vatican, ngày nào ĐGH cũng đọc kinh truyền tin cùng với giáo dân . Với lòng trông cậy và phó thác vào Mẹ như con thảo, Ngài đã cải tổ được hàng giáo sĩ, chinh phục được nhiều kẻ tội lỗi trở về với Chúa với Đức Mẹ .
Ngày nay Tổng Giáo Phận Milan là 1 giáo phận lớn thứ nhì nước Ý, đã và đang sản xuất ra rất nhiều anh tài cho Giáo Hội công giáo Âu Châu, và toàn thế giới. Tổng Giám Mục Boromeo đả được giáo hội phong hiển thánh , và ngày lễ kính Ngài vào ngày 4/11 hằng năm.
Lời bàn : Xem qua câu truyện trên đây, ta thấy bất cứ chỗ nào có tình trạng bê bối, ngưòi ta sống bê tha tội lỗi, mà biết cậy trông Đức Mẹ, năng lần chuỗi Mân Côi, thì Đức Mẹ sẽ cứu. Ở trong nhà tù cộng sản, các anh em hết sức chán nản ngã lòng. Có nhiều người đã nghĩ đến tự tử, để kết thúc cuộc đời cho yên 1 bề, cho vợ con đưọc an phận lo tương lai cho mình và con cái. Ngay trong lúc này, thì chúng tôi kịp thời phát động chiến dịch lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ, xin Mẹ giải quyết mọi vấn đề cho tất cả các anh em quân cán chính chế độ cũ. Quả nhiên Đức Mẹ đã cứu thật. Cứu thế nào thì các anh em đã biết rồi ! Trong các nhà tù, tự nhiên khởi sắc vui hẳn lên. Anh em sống tin tưởng và có tinh thần đạo đức, năng lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ. Kết qủa là hằng năm, có 2,3 đợt gọi trả tự do cho nhiếu anh em quân cán chính. Rồi cuối cùng là tha hết. Chính phủ VN và HoaKỳ còn tạo điều kiện để anh em được di tản sang Hoa Kỳ sinh sống. Dân chúng thì vưọt biên bằng đường biển, đường bộ, rất nguy hiểm. Còn anh em thì đuợc hàng không Hoa kỳ chở đi an toàn đến nơi đến chốn. Vậy có phải là Đức Mẹ đã cứu chúng ta không ?
TRUYỆN TÍCH 39
Chuỗi hạt Mân Côi với vua thánh Louis lX, nước Pháp.
Nước Pháp rất tự hào vì thánh địa Lộ Đức, nơi Đức Mẹ đã hiện ra năm 1958 tuyên bố: “Ta là Nữ Vương Vô nhiễm nguyên tội” ( I am the Immaculate Conception) để xác định lập trường của Đức Giáo Hoàng PIO IX khi tuyên bố tín điều “ Đức Mẹ chẳng hề mắc tội tổ tông”, năm 1854. Họ cũng rất tự hào vì đã có 1 ông vua là thánh vương Louis IX. Ngài sinh ngày 25/4/1214 (đúng ngày lễ Sinh Nhật Đức Chúa Jesu), con vua Louis VIII, mẹ là bà Blanche de Castille. Lên ngôi lúc còn rất trẻ, mới chỉ có 12 tuổi đời. Sau khi đánh bại được quân Anh năm 1242, vua trở thành 1 vị vua nổi tiếng cả về phương diện đạo đức, và mưu lược chiến tranh.
Năm 1244 và 1245, vua tổ chức 2 cuộc thập tự chinh thứ Vll và thứ Vlll, sang thành thánh Jerusalem chiếm lại Mồ Thánh Chúa Jesu. Ở đây chúng tôi không chú trọng đến tiểu sử của vua, mà chỉ chú trọng đến lòng sùng kính Đức Mẹ, và việc vua rất mộ mến chuỗi hạt Mân Côi. Truyện kể rằng: thánh nhân được Đức Tin hướng dẫn cả về đời tư, cũng như đời công. Là 1 người chồng gương mẫu trong gia đình, là 1 người cha biết dạy dỗ 11 đứa con nên thân nên người đạo hạnh. Vua đọc sách nguyện mỗi ngày, sống đạm bạc chay tịnh, hay thăm viếng người nghèo, và các bệnh phong cùi. Vua đã cho xây trong hoàng cung 1 thánh đướng nguy nga, gọi là thánh đường Saint-Chapelle để đặt mão gai Đức Chúa Jesu, mà chính vua đã chiếm lại được trong tay quân Hồi Giáo. Vua có lòng kính mến Đức Mẹ cách đặc biệt. Vua ăn chay các ngaỳ thứ 7 trong tuần, và mời gọi 13 người nghèo nhất vào đền . Chính tay vua dọn bàn tiệc thiết đãi họ, và còn cho tiền bạc khi ra về. Ngày nào cũng như ngày nào, vua dậy thật sớm, vào nhà nguyện, đọc kinh lần hạt, hát ca vịnh, dự thánh lễ. Vua đã tỏ ra rất hãm mình, qùy gối suốt buổi lễ, và dọn mình rước lễ thật sốt sắng. Chính vì đức tin của vua mạnh mẽ như vậy, nên có 1 câu truyện sau đây: một hôm có linh mục đến làm lễ tại nhà nguyện hoàng cung. Đến khi dâng mình thánh, thì Chúa Jesu lấy hình Chúa Hài Đồng hiện ra trên tay linh mục. Mọi người ngạc nhiên, thấy phép lạ nhãn tiên, có người chạy đi báo cho vua biết. Vua bình tĩnh trả lời : hằng ngày trẫm vẫn thấy Đức Chúa Jesu, cần gì phải xem !
Vì lòng kính mến Đức Mẹ , vua ước ao chết ngày thứ 7, để theo chân Mẹ về trời. Đức Mẹ đã nhận lời cầu xin của con cái Mẹ . Vua đã băng hà đúng vào ngày thứ 7, năm 1270 hưởng thọ 55 tuổi. Vua được phong hiển thánh ngày 11 tháng 8 năm 1297 do Đức Giáo Hoàng Bonifacio Vlll
Lời bàn : Thói thường thì làm vua là phải độc tài chuyên chế thì mới cai trị được dân. Chúng ta thấy có ít ông vua được như vua thánh Louis lX này. Hãm mình khiêm nhường ăn chay các ngày thứ 7 để tôn kính Đức Mẹ, hằng ngày lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ. Như vậy làm sao vua giải quyết được vấn đề triều đình? Đức Mẹ đã giúp đỡ vua. Khi người ta có lòng kính mến Đức Mẹ thật sự , thì rồi việc gì Mẹ cũng sẽ giải quyết giúp chúng ta, mà chúng ta không biết.
Chuỗi hạt Mân Côi bắt ma quỷ phải nói sự thật.
Tại thành phố Carcassonne, nước Pháp, có 1 thanh niên khô đạo, ngạo mạn, thường xúc phạm đến Chúa và Đức Mẹ. Không những thế, y còn chê bai phép lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ. Thánh Dominico đã khuyên bảo y nhiều lần , nhưng vô dụng. Chứng nào vẫn tật ấy. Sau đó, y bị qủy ám, nói năng lung tung, chạy nhảy khắp nơi, làm cho ai cũng sợ hãi khi trông thấy y. Cha mẹ và người nhà rất lấy làm buồn, vì có đứa con tội lỗi làm nhục nhã cho gia đình. Anh em bà con thân thuộc, nghĩ chỉ còn cách dẫn dắt y đến xin thánh Dominico trừ quỷ, may ra mới cứu vãn được. Khi gặp tên bị quỷ ám này, thánh nhân biết ngay là y bị quỷ ám, vì tội xúc phạm đến chuỗi hạt Mân Côi, mà thánh nhân đang giảng giải cho người ta. Vậy để làm sáng danh Đức Mẹ Mân Côi, thánh nhân truyền đem y vào nhà thờ, trước mặt thiên hạ, và hỏi: Trên trời dưới đất này, mày sợ ai nhất ? Ma quỷ không chịu trả lời , tru trếu khóc, xin cho được nói thầm với thánh nhân. Thánh nhân bắt quỷ phải nói to, nói công khai cho mọi người biết. Ma qủy bất đắc dĩ phải nói: Chúng tao là kẻ dối trá. Xin đừng tin chúng tao. Xin hãy hỏi các thiên thần chỉ bảo cho. Thánh nhân không chịu, bắt ma quỷ phải nói rõ công khai trước mặt mọi người. Lúc ấy ma quỷ mới chịu nói: Hỡi mọi người hãy nghe đây: Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa, có quyền phép giữ gìn kẻ làm tôi kính mến Người cho khỏi sa hoả ngục. Ai tôn sùng người thật tình, thì thoát khỏi ban tay chúng tao. Ai sắp mất linh hồn sa hoả ngục, mà kêu tên MARIA, thì thế nào cũng được cứu giúp.. Nếu không có Đức Maria, thì chúng tao đã phá được đạo công giáo từ lâu rồi. Ai siêng năng lần chuỗi Mân Côi, thì được khỏi mọi sự dữ, được ăn năn thống hối mọi tội lỗi, và được hưởng phúc thanh nhàn.
Quỷ nói xong, mọi người nghe rất sợ. Tất cả mọi người đều vào nhà thờ ăn năn xám hối các tội mình, vì đã quên lãng việc lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ. Thánh nhân bắt quỷ phải xuất ra khỏi người này. Y vật mình xuống đất, xùi bọt mép, rồi trở lại bình thường. Cả gia đình vui mừng, bắt y phải ăn năn các tội đã phạm, và đi xưng tội. Từ đó về sau tên thanh niên không còn dám xúc phạm đến chuỗi hạt Mân Côi nữa.
Lời bàn : Chúng ta thấy chuỗi hạt Mân Côi huyền nhiệm thế nào. Ma qủy sợ chuỗi hạt Mân Côi như sợ chính Đức Mẹ, sợ chính Thiên Chúa. Biết bao nhiêu phép lạ và ơn lạ Đức Mẹ đã ban cho chúng ta qua chuỗi hạt Mân Côi. Không còn hồ nghi gì nữa ! Hãy bám lấy chuỗi hạt Mân Côi. Có những ai chưa hiểu biết chuỗi hạt Mân Côi! Từ trước tới nay khinh thường chuỗi hạt Mân Côi, coi việc lần chuỗi Mân Côi là việc cầu nguyện của đàn bà con nít, thì hãy đọc câu truyên trên đây, để thấy được sự màu nhiệm và ơn ích của chuỗi hạt Mân Côi quá vĩ đại dường nào. Chả vậy mà hơn 16 vị Giáo Hoàng đã hết mình khen ngợi chuỗi hạt Mân Côi, và khuyến khích mọi người hãy gia nhập Hội Mân Côi. Theo Tông Thơ Supremi Apostolatus của Đức Giáo Hoàng LEO XIII, thì ai gia nhập hội Mân Côi, thì được hưởng 3 ơn Đại Xá trong tháng 10 ( tháng Mân Côi), nghĩa là cứ 10 ngày, làm việc tháng Mân Côi thì được hưởng 1 ơn Đại Xá. 1 tháng có 30 ngày, thì có 3 lần được ơn Đại Xá.
Tags:
Truyện Tích Mân Côi