THƠ: Đức Tin


Đức tin con bé tẹo teo
Chưa bằng hạt cải, con như thằng khờ
Chân chạm đất, hồn lơ ngơ
Nửa hư, nửa thực, giằng co đôi đàng
Đôi khi nửa tỉnh, nửa khùng
Nói tin cái miệng, mà lòng hoài nghi
Lo toan ngày tháng bộn bề
Sống không lo sống cho ra con người
Con như thằng bé loi choi
Đức tin chẳng biết đánh rơi nơi nào
Đạp gai nhỏ đã kêu đau
Đòi ăn sướng, thích nơi cao được ngồi
Con là hoa dại bên đời
Xin thương xót chút phận người con đây
Lữ hành từng bước đọa đày
Nhưng xin tín thác nơi Ngài Giêsu
Lòng tin còn quá ngu ngơ
Xin thương nâng đỡ cho vừa đức tin
TRẦM THIÊN THU
Saigon, 24-10-2012

Post a Comment

Previous Post Next Post