THƠ Thánh Kinh (3)


LUẬT YÊU THƯƠNG
(Ga 15, 9-17)
Chúa truyền dạy yêu thương
Bằng tấm lòng cao cả
Dẫu người dưng, kẻ lạ
Không phân biệt giàu, nghèo
            Con có là gì đâu
            Nhỏ nhoi như cát bụi
            Muốn sinh hoa, kết trái
            Dẫu còn nhiều thói hư
Ngày tiếp tháng theo mùa
Thời gian trôi lặng lẽ
Xin cho con gặp Chúa
Trong biến cố cuộc đời
TRẦM THIÊN THU



NGU NGƠ CON
(Diễn ý Mc 8:14-21)
Lòng con mê muội ngu ngơ
Mắt thì có đó mà như không tròng
Có tai mà cũng như không
Nghe mà không hiểu, không thông được gì!
Từng giờ, từng phút cứ qua
Biết bao điều lạ vậy mà không hay
Cứ đòi phép nọ, dấu này
Chưa nhìn tận mắt, không tài nào tin!
Lòng con sỏi đá vô tình
Đại ngu mà cứ tưởng mình giỏi giang
Nguyện xin Thiên Chúa xót thương
Thứ tha, thánh hóa, khiến lòng mềm ra
Giúp con nhận biết sâu xa
Điều bình thường cũng vẫn là Hồng ân
Đời con lắm nỗi đa đoan
Xin thương dìu dắt, đỡ nâng từng ngày!
TRẦM THIÊN THU
Saigon, 12-2-2012

NHÃN TIỀN
(Diễn ý Ga 20:27-28)
Cửa phòng kín, lặng như tờ
Chúa Giêsu hiện đến và nói mau:
“Tôma sờ thử xem sao
Thầy đây chứ có ma nào đâu anh
Này xương, này thịt rành rành
Ma đâu có giống như anh thấy Thầy”
Tôma quỳ xuống thưa ngay:
“Lạy Thiên Chúa, lạy Chúa Trời của con!”
Chúa Giêsu cười thật hiền:
“Nhãn tiền anh mới chịu tin
Ai tin dù mắt chẳng nhìn, phúc thay!”
Đời con lắm lúc đổi thay
Lắm bon chen, lắm đọa đày, gian nan
Vui buồn, sướng khổ lẫn chen
Đức tin con cũng hom hem, nhạt nhòa
Con đây chẳng có hơn chi
Nếu so với Thánh Tôma Tông đồ
Nguyện xin Đức Chúa thứ tha
Vì lòng thương xót bao la, lạy Thầy!
TRẦM THIÊN THU
Thứ Sáu trong Tuần Bát Nhật Phục Sinh – 2012

NHỮNG HẠT GIỐNG
(Mt 13, 1-9)
Người ra đi gieo giống
Những hạt giống đẹp xinh
Có hạt nọ rơi xuống
Trên vệ đường lặng thinh
Người đi qua, đi lại
Cứ thản nhiên giẫm lên
Chim trời đến ăn mất
Còn đâu mà nảy mầm!
Hạt khác rơi trên đá
Mọc lên rồi héo đi
Vì độ ẩm không có
Nên mầm non chết khô
Có hạt lại rơi xuống
Vào ngay giữa bụi gai
Gai cùng mọc lên mạnh
Mầm bị nghẹt, tiêu đời!
Hạt rơi nhằm đất tốt
Cây lớn, lá tươi xanh
Cành sum suê trĩu hạt
Hoa trái sinh gấp trăm
Chúa thật lòng nhắn nhủ:
Ai có tai thì nghe!
TRẦM THIÊN THU

PHÚ HỘ và LADARÔ
(Diễn ý Lc 16:19-31)
Có một người phú hộ
Sống cuộc đời sang giàu
Cứ ngày ngày yến tiệc
Vui mừng và xôn xao
            Có một người nghèo khó
            Cứ nằm chờ dưới bàn
            Mong được vụn bánh nhỏ
            Ăn cho đỡ đói lòng
Không ai thèm để ý
Vì còn vui tiệc tùng
Chó còn liếm vết thương
Ladarô tủi phận
            Đến một ngày cuối đời
            Và Ladarô chết
            Chúa trọng thưởng Nước Trời
            Ladarô hạnh phúc
Phú hộ nọ cũng chết
Bị đày xuống âm ty
Phú hộ thật bất ngờ
Ngước nhìn trời nguyện ước:
“Xin Thiên Chúa xót thương
Cho xin một chút nước
Để miệng lưỡi bớt khát
Đỡ phần nào đau thương”
Lẽ nào được như vậy
Cả đời sướng nhiều rồi
Giờ này “bó tay” thôi
Còn nài van chi nữa?
Ladarô suốt đời
Sống gian nan, khổ cực
Giờ này được bù đắp
Là lẽ công bằng thôi
Đôi nơi nay tách rời
Không ai qua lại được
Chuyện sướng hay khổ trước
Có hệ quả khác nhau
Về báo gia đình biết?
Cũng vô ích mà thôi
Bao lời cảnh báo trước
Mà họ có nghe ai!
Tục ngữ Việt Namnói:
“Ai cười người hôm trước
Hôm sau người cười lại”
Thật minh nhiên mười mươi!
Lạy Chúa Trời chí thánh
Xin giúp con yêu người
Bằng tấm lòng mở rộng
Và nhịn nhục, hy sinh
TRẦM THIÊN THU
Mùa Chay – 2011

PHÚC và HỌA
(Lc 6:17, 20-26)
Phúc ai sống khó nghèo
Nước Trời là gia nghiệp
Phúc ai chịu đói khát
Chúa cho no thỏa thôi
            Phúc ai mắt lệ rơi
            Sẽ tươi cười hoan hỷ
            Phúc ai bị ghét bỏ
            Chúa đền bù thương yêu
Người giàu đã sướng nhiều
Công đời này được thưởng
Người no đầy đã hưởng
Giờ cười, mai khóc than
            Chúa công bình luôn luôn
            Không thiên tư tây vị
TRẦM THIÊN THU

QUAN TÒA và BÀ GÓA
(Lc 18:1-8)
Thành kia có một quan tòa
Ông ta chẳng kính sợ Chúa
Hiên ngang tự đắc vậy đó
Cũng chẳng coi ai ra gì
Đồng hương là một bà góa
Nhiều lần đã đến van xin
Minh xét vì bà bị hại
Nhưng ông ta chẳng thèm nhìn!

Nhưng rồi ông ta nghĩ bụng:
“Dẫu không kính sợ Chúa Trời
Không coi ai ra gì hết
Nhưng mụ ấy cứ đến hoài
Quấy rầy làm ta nhức óc
Thôi thì xét xử cho rồi!”

Quan tòa bất chính còn vậy
Lẽ nào Chúa ngó lơ hoài
Với người hàm oan, bị hại
Ngày đêm tha thiết xin Ngài?
Thiên Chúa từ bi nhân ái
Sẽ mau chóng xét xử ngay

Chúa dạy ta phải kiên nhẫn
Tin yêu Tình Chúa thiết tha
Phải biết cầu nguyện liên lỉ
Không được nản chí bao giờ!

Nhưng khi Con Người ngự đến
Liệu Ngài còn thấy lòng tin
Lên ngôi như từng đã hẹn
Vẫn sống động trên thế gian?
TRẦM THIÊN THU

QUỐC VƯƠNG NƯỚC TRỜI
(Lễ Kitô Vua – Lc 23, 35-43)
Trong khi Đức Giêsu
Bị treo trên Thập giá
Dân chúng hiếu kỳ ngó
Các thủ lãnh nhạo cười:
“Hắn đã cứu người khác
Thì cứu lấy mình đi!
Nếu là Đấng Kitô
Được Thiên Chúa tuyển chọn”
Lính tráng chế giễu Ngài
Đưa giấm cho Người uống
Rồi họ nói ngang bướng
Giọng thách thức kiêu sa:
“Nếu là Vua Do Thái
Ngon cứu lấy mình đi!
Sao cứ đành chịu vậy
Chẳng thấy phản ứng chi?”

Bản án đã được viết
Ngay phía trên đầu Người:
“Đây là Vua Do Thái”
Án tử thi hành rồi!”

Một trong hai tên cướp
Cũng buông lời nhạo Người:
“Này ông Giêsu ơi!
Là Đấng Kitô thật
Hãy tự cứu mình thôi
Cứu cả chúng tôi nữa”
Tên kia nghe ngứa tai
Tức thì mắng lại nó:
“Mày chịu chung hình phạt
Mà còn chảnh, tự kiêu
Ngay cả với Thiên Chúa
Mày cũng chẳng sợ sao?
Chúng ta thật đích đáng
Khi phải chịu thế này
Chứ ông Giêsu đây
Đâu làm gì sai trái!”
Rồi anh thưa với Chúa:
Này ông Giêsu ơi!
Khi nào ông về Nước
Xin cũng nhớ đến tôi”

Chúa Giêsu liền nói:
“Tôi bảo thật với anh
Ngay hôm nay thôi đấy
Anh được vào Thiên đàng”

Lạy Giêsu Thiên Vương
Cai trị lòng con mãi
Dạy con sống khiêm nhường
Đừng bao giờ ươn ái!
TRẦM THIÊN THU

SỐNG ĐỨC TIN
(Lc 24, 35-48)
Bất ngờ Đức Chúa hiện ra
Tông đồ bạt vía tưởng ma hiện hình
Chúa phục sinh chúc: An bình
Đừng ngờ vực. Cứ nhìn, sờ Thầy đây
Quỉ ma đâu có thế này
Còn Thầy xương thịt như loài người thôi

Mở lòng trí con, Chúa ơi!
Để con nhận diện ra Ngài đó đây
Nơi người hành khất từng ngày
Ngửa tay mong bớt đắng cay cuộc đời
Nơi người yếu đuối đơn côi
Sớm chiều lặng lẽ, lệ rơi âm thầm
Nơi người cam cảnh lầm than
Bôn ba xuôi ngược kiếm ăn từng ngày
Nơi người sống kiếp đọa đày
Muốn vươn lên vẫn trắng tay, trĩu buồn

Xin cho họ được bình an
Vững bền ba đức đối thần, Chúa ơi!
Thành tâm tha thiết dâng lời
Cầu nguyện Chúa Trời với cả niềm tin
TRẦM THIÊN THU

SỨC SỐNG ĐỨC TIN
(Gc 2, 17 & 26, 1Cr 13, 3-7)
Đức tin không có việc làm
Đức tin đó chết rồi còn chi đâu!
Người nghèo sống giữa khổ sầu
Cần ta bác ái mà sao hững hờ?
Kìa người sống kiếp bơ vơ
Tình đồng loại có trong ta đầy tràn?
Gặp người lâm cảnh khó khăn
Ta thương giúp hoặc chẳng màng làm chi?
Gặp người bứt rứt âu lo
Ta còn mau mắn vỗ về ủi an?
Thấy người xúc phạm, ác tâm
Ta tha thứ hoặc mưu thâm hại người?
Có đành nghĩ xấu cho ai
Có làm đồng loại đắng cay trong lòng?
Ta luôn xin Chúa xót thương
Sao ta lại chẳng bao dung với người?
Ai tin cậy mến Chúa Trời
Nhưng chẳng thương người là kẻ nói ngoa
TRẦM THIÊN THU

TÂM SỰ VỚI CHÚA
(Lc 11, 1-13)
Con muốn ôm choàng thế giới
Nhưng đôi tay quá nhỏ nhoi
Tim con lại chỉ có một
Làm sao đủ yêu mọi người?
            Con là tội-nhân-chân-thật
            Muốn nhiều mà thúc thủ thôi
            Con không biện hộ chi hết
            Trắng tay ai dám tin lời?
Xin cá ai lại cho rắn
Xin trứng, bò cạp đưa sao?
Đời còn tình sâu nghĩa nặng
Chúa nào nỡ làm ngơ đâu!
            Giàu, nghèo – Chúa không phân biệt
            Nhưng đời phân cách sang, hèn
            Giáo hội cũng chưa đủ sạch
            Vẫn có những người bất toàn!
Ảnh hưởng ít nhiều “cái ghế”
Địa vị, chức tước, bạc tiền
Xử sự với nhau cũng... “lạ”
Khoảng cách bề dưới, bề trên
Xin cho chúng con hiệp nhất
Yêu thương bình đẳng mọi người
Xin ban Thánh Thần Chân Lý
Canh tân, thánh hóa, sáng soi
TRẦM THIÊN THU

Post a Comment

Previous Post Next Post