THƠ Thánh Kinh (2)


CHUYỆN GIÀU NGHÈO
(Lc 16, 19-31)
Đại gia chè chén linh đình
Mặc toàn gấm lụa, ngông nghênh hưởng giàu
Lazarô, một người nghèo
Mình đầy mụn nhọt, đói meo, khát thèm
Ngồi co ro ở góc thềm
Chó quanh quẩn liếm máu trên thân người
Anh thèm vụn bánh thừa rơi
Nhặt ăn lót dạ mà người không cho
Rồi hai người cũng chết đi
Nghèo về Thiên quốc, giàu về âm cung
Người giàu đau khổ vô cùng
Cầu xin Tổ phụ xót thường phận mình
Abraham nói rành rành:
Đời con nhận thưởng phần mình sướng vui
Lazarô khổ cả đời
Giờ được đền bồi là Chúa công minh
Giàu, nghèo đâu phải tội tình
Cốt là biết sống chân thành thương yêu
Đừng khinh ghét một người nào
Dù người hèn mọn, bọt bèo phận riêng
Ý Thiên Chúa rất thiêng liêng
Ta đâu hiểu hết căn nguyên giàu, nghèo
Chúa là Thiên Chúa Tình Yêu
Lẽ nào ta lại không theo Luật Ngài!
TRẦM THIÊN THU

CHUYỆN KIẾP NGƯỜI
(Lc 10, 38-42)
Một hôm Chúa đến thăm nhà
Martha rối rít pha trà, làm cơm
Mary điềm đạm nhiều hơn
Trò chuyện với Chúa, không cần lăng xăng
Martha “khó chịu” nói rằng:
“Mình con bận rộn đâu nhàn như em
Sao Thầy không nói em giùm
Mặc con chợ búa, làm cơm một mình?”
Chúa nghe vậy ngước mắt nhìn:
“Đừng lo quá chuyện thường tình thế gian
Chị lo đãi khách tiệc ngon
Còn Mary đã chọn phần tốt hơn”

Băn khoăn cuộc sống đời thường
Bình thường mà lại vô thường, Chúa ơi!
Lo toan hiện tại, tương lai
Miếng cơm, manh áo,… Tháng ngày gian nan
Ngược xuôi khắp nẻo đường trần
Mưa chiều, nắng sớm, phân vân đêm về
Con đâu khác chị Martha
Vì lo sinh kế đôi khi quên Ngài
Thật lòng con chẳng đổi thay
Mong sống qua ngày, đừng quá gieo neo
Con không xin Chúa sang giàu
Cũng đừng bỏ mặc con nghèo quá thôi
Đời thường biết cậy nhờ ai?
Xin Ngài đừng để chơi vơi độc hành
Vô duyên gặp bước chông chênh
Xin Ngài chỉ dẫn đường lành, nẻo ngay
Nỗi buồn năm tháng vơi đầy
Đôi khi như kẻ ăn mày tình thương
Đa đoan một chuyến đời thường
Nhân tình thế thái bao vùng nghĩ suy
Con thèm giống chị Mary
Được ở cận kề bên Chúa luôn luôn
Lắng nghe Ngài dạy sớm hôm
Kim ngôn thánh đức Ngài ban tuyệt vời

Con tin, cậy, mến Chúa Trời
Xin đừng trách cứ kiếp người lăng xăng
Ngài là Thiên Chúa vĩnh hằng
Xin thương đừng để bất thường đời con
TRẦM THIÊN THU

CHUYỆN NỢ NẦN
(Diễn ý Rm 13:8)
Đừng ai mắc nợ gì ai
Chỉ trừ món nợ yêu người mà thôi
Đó là luật của Chúa Trời
Trước sau như một không sai chút nào
Những ai giữ trọn chữ Yêu
Biết thương đồng loại là yêu Chúa Trời
Là chu toàn Lề Luật rồi
Chúa thật “dễ tính” quá trời còn chi!
Chữ Yêu viết dễ quá đi
Mà sao lại khó thực thi vậy kìa?
Yêu người không thể giả vờ
Yêu người, yêu cả kẻ thù. Khó ghê!
Nếu không có Chúa giúp cho
Thì con chỉ có nước mà “bó tay”
Xin thương nâng đỡ đêm ngày
Để con dám bắt chước Ngài yêu thương
TRẦM THIÊN THU
Saigon, chiều 20-3-2012

CON ĐƯỜNG
(Mt 7:13-14)
Hãy qua cửa hẹp mà vào
Bởi vì cửa rộng xuôi chiều diệt vong!
Ai ai cũng có đường riêng
Dù rộng, hẹp cũng là đường tự do
Đường ta bước, lối ta đi
Hoàn toàn tự quyết định cho đời mình
Nguyện xin Thiên Chúa chí minh
Cho con biết sống công bình luôn luôn
Yêu người, mến Chúa sớm hôm
Hy sinh, nhịn nhục, dù buồn hay vui
TRẦM THIÊN THU

DẤU CHỈ THỜI ĐẠI
(Diễn ý Lc 12:56)
Các người biết nhận xét
Cảnh sắc đất trời này
Sao lại không nhận biết
Dấu thời đại ngày nay
            Thiên Chúa vẫn luôn nói
            Để nhắc nhở mỗi người
            Ăn năn và bác ái
            Qua biến cố cuộc đời
Kia thảm họa động đất
Đó thiên tai sóng thần
Rồi lốc xoáy, lũ lụt
Khiến con người phân vân
            Đây đó bao đại dịch
            Cứ luân phiên xảy ra
            Bao khổ đau nối tiếp
            Suốt từ sớm tới khuya
Lạy Thiên Chúa từ ái
Cho con nhận ra ngay
Những dấu chỉ thời đại
Để sống đúng Ý Ngài
TRẦM THIÊN THU
Ngày Thế giới TTXH lần 45, 5-6-2011

DỌC ĐƯỜNG EMMAU
(Lc 24:12-35)
Emmau một buổi chiều tà
Có hai môn đệ bước đi nặng sầu
Con đường thăm thẳm lo âu
Ngổn ngang trăm mối, nát nhàu tâm can
Hòng hôn buông xuống, tối dần
Hai ông sợ bởi xa xăm đường dài
Chợt người khách lạ hỏi ngay:
“Chuyện gì có thể cho tôi cùng bàn?”
Hai ông quá đỗi ngạc nhiên:
“Chắc ông là khách lạ thăm vùng này
Nên ông không biết không hay
Chuyện ở vùng này đã mấy ngày qua
Một người tên gọi Giêsu
Bị người ta giết rất là thảm thương”
Chúa liền nói với họ rằng:
“Các anh như vậy là không hiểu gì!
Chậm tin lời các tiên tri
Đấng Kitô phải ê chề khổ đau
Chịu nhiều nhục nhã, gian lao
Rồi sau đó mới được vào vinh quang”
Ba người đi tới gần làng
Hai ông nài ép khách cùng dừng chân
Khi Ngài cầm bánh tạ ơn
Hai ông tá hỏa, bội phần ngạc nhiên
Nhưng rồi Chúa biến mất liền
Hai ông trở lại Gia-liêm tức thì…

Cuộc đời cũng có lắm khi
Con không thấy được Chúa từ xung quanh
Trong luồng gió mát, trăng thanh
Khi mưa, nắng; giữa khúc quanh đời người
Trong nước mắt, giữa tiếng cười
Khi suy nghĩ, lúc bồi hồi sớm khuya
Trong câu hát, giữa lời thơ
Thành công, thất bại, hoặc là tang thương
Dẫu đời tám hướng, mười phương
Vẫn luôn có Chúa yêu thương đồng hành
TRẦM THIÊN THU

ĐIỀM THIÊNG
(Kh 12, 1)
Lạ thay ở giữa trời cao
Áo Trinh nữ mặc sáng theo mặt trời
Triều thiên sao sáng mười hai
Vầng trăng xinh xắn làm ngai huy hoàng
Mười lăm tháng tám trời ban
Khối tình tha thiết Hồng ân cho đời
Hoa trinh nguyên đẹp tuyệt vời
Maria được về trời cao sang
Mẹ đầy ơn phúc dư tràn
Chúa Trời công thưởng vinh thăng rạng ngời
Hân hoan cả đất với trời
Hòa chung nhịp đập hát lời chúc khen
Xin cho thế giới một niềm
Sống noi gương Mẹ vững tin Chúa Trời
Mai sau hy vọng cùng Người
Về nơi vĩnh phúc chung lời tạ ơn
TRẦM THIÊN THU

ĐIỀU BẤT NGỜ CÓ THẬT
(Diễn ý Mc 13:31)
Đất trời này có qua đi
Nhưng Lời Chúa chẳng bao giờ lệch sai!
Muôn vàn tinh tú trên trời
Non sông hùng vĩ tuyệt vời biết bao!
Chim bay, cá lượn sớm chiều
Muôn loài thú chốn rừng sâu kết bầy
Hoa thơm, cỏ lạ bao loài
Bốn mùa khoe sắc ngất ngây lòng người
Thiên nhiên tô điểm đất trời
Thêm nhiều kiến trúc con người làm ra
Như rồi tất cả sẽ qua
Chính nhân loài cũng trở về bụi tro
Tiền tài, danh vọng riêng tư
Cũng chẳng là gì, một thoáng qua tay!
Những gì sở hữu hôm nay
Bất ngờ mất hết, ngày mai không còn
Trắng tay còn lại cô đơn
Bạn xa, người tránh, thân nhân chẳng nhìn
Chỉ còn Thiên Chúa công bình
Yêu thương, chia sẻ, đồng hành sớm khuya
TRẦM THIÊN THU
Saigon, tối 16-2-2012

ĐỨC TIN và KHIÊM NHU
(CN 27 TN/C – Lc 17, 5-10)
Tông đồ thưa Chúa Giêsu:
Xin thêm đức tin hơn nữa
Chúa rằng: Đức tin nếu có
Chỉ cần bằng hạt cải thôi
Như vậy là cũng tốt rồi
Nếu bảo cây dâu bật rễ
Xuống biển kia mà mọc nhé
Tức thì nó sẽ nghe ngay!

Có người đầy tớ đi cày
Chăn chiên hoặc làm gì đó
Nó về ai lại bảo nó:
Mau mau vào dùng bữa đi!
Mà bảo nó dọn bữa ra
Thắt lưng hầu bàn xong đã
Ăn sau, có chi vội vã!
Với anh em chẳng khác đâu
Lệnh truyền mình đã làm theo
Hãy nói: Chúng tôi vô dụng
Đầy tớ tuân lệnh vẫn vụng
Chỉ làm đúng bổn phận thôi!

Xin giúp chúng con trọn đời
Đức tin luôn luôn vững mạnh
Khiêm nhu, đừng bao giờ “chảnh”
Là khí cụ Chúa dùng thôi!
TRẦM THIÊN THU

Post a Comment

Previous Post Next Post