THƠ Thánh Kinh (1)


BIỂN ĐỜI
(Lc 5:4-5; Ga 21:6)
Chúng con vất vả suốt đêm
Mà không hề được một con cá nào
Vì Thầy, con sẽ làm theo
Căng lưới, cá nhiều, thuyền khẳm đầy khoang


Cuộc đời nhiều lúc hoang mang
Biết đâu là bến bờ tương lai mình
Bao nhiêu mơ ước không thành
Bao nhiêu vấp ngã, bóng hình liêu xiêu
Lo buổi sáng, sợ buổi chiều
Hao mòn thân xác, tiêu điều tâm tư
Khoảng đời vàng võ hoang vu
Hai bên Thiện Ác giằng co xác hồn
Biển đời bao lớp sóng cồn
Vỗ bờ năm tháng xói mòn thời gian

Nhìn lên Chúa, giục lòng tin
Xin thương tha thứ lỗi lầm đời con
Niềm tin đôi lúc héo hon
Nên quên mất Chúa vẫn luôn đồng hành
Xin Thiên Chúa rất nhân lành
Giúp con vượt sóng mông mênh biển đời
TRẦM THIÊN THU
Tháng Tư – 2011

CẢM TẠ và VONG ÂN
(Lc 17, 11-19)
Có mười người phong cùi
Xin Giêsu cứu chữa
Họ đều được như thế
Chúa không hề thiên tư
            Chỉ một người trong họ
            Tìm Chúa để tạ ơn
            Người này lại vô đạo
            Chín người kia đi luôn
Khi cần, con tha thiết
Van nài Chúa ban ơn
Nhưng đến khi đã được
Chúa chỉ là “số không”!
            Lòng biết ơn cần lắm
            Dù là bất kỳ ai
            Con hoàn toàn bất túc
            Sao lại dám quên Ngài?
Khi con biết cảm tạ
Cũng là biết khiêm nhường
Đâu thêm gì cho Chúa
Mà chỉ lợi cho con
            Vong ân và cảm tạ
            Ranh giới quá mong manh
            Xin Thánh Thần soi sáng
            Để con sống tốt lành
Nguyện xin Ngài tha thứ
Bao lần con vong ân
Với tha nhân, với Chúa
Từ nay quyết thành tâm
TRẦM THIÊN THU

CHỌN PHẦN TỐT NHẤT
(Diễn ý Lc 10:38-42)
Hôm nay Chúa đến thăm nhà
Mác-ta thì quá rườm rà
Bận rộn cố lo làm bữa
Vì Mác-ta quá lo xa!
            Em con, Chúa ngó coi kìa!
            Không lo phụ giúp việc gì
            Mà Thầy lặng im chẳng nói
            Chuyện nhà mệt quá đi thôi!
Lo cơm, sắm áo cho mình
Bao công chuyện của gia đình
Còn Lời Phúc Âm của Chúa
Chẳng tìm học biết sâu xa!
            Đi dâng lễ với đi thờ
            Tuy nhiên chẳng có thời giờ
            Vì từ sáng, trưa, chiều, tối
            Nhiều việc bận quá đi thôi!
Lo cho kiếp sống trên đời
Mong sao giàu có hơn người
Hằng ngày ấp ôm hoài bão
Để rồi hồn yếu xanh xao!
            Mác-ta này, Mác-ta hỡi!
            Sao cứ lo lắng quá trời
            Về chuyện đời này nhiều vậy
            Cần thì lo cũng vừa thôi!
Riêng có một điều tốt nhất
Ma-ri-a đã chọn rồi
Không lo sợ ai cướp mất
Thật hạnh phúc quá đi thôi!
TRẦM THIÊN THU

CHUYỆN ĂN CHAY
(Is 58:5b-7)
Ăn chay không là cúi rạp đầu
Như cây lau, cây sậy
Hoặc nằm trên vải thô và tro bụi
Ăn chay như thế sao gọi là ăn chay
Ăn chay như thế làm sao đẹp lòng Chúa Trời!
Ăn chay làm sao mới được?
Cách ăn chay mà Chúa ưa thích
Là mở xiềng xích bạo tàn
Tháo gỡ trói buộc bởi gông cùm
Trả tự do cho người bị áp bức
Đập tan mọi gông cùm độc ác
Chia cơm cho người đói khổ, nghèo hèn
Rước vào nhà những người tứ cố vô thân
Ai mình trần thì mau cho áo
Ai đói ăn thì mau cho gạo
Không được ngoảnh mặt làm ngơ
Trước người thân cốt nhục trong nhà
Kể cả nhưng người dưng xa lạ!

Những lời dạy thật là thực tế
Con đọc xong mà giật thót cả người
Ăn chay đâu phải chuyện đùa vui
Xin giúp con làm vuông tròn Thánh Ý Chúa!
TRẦM THIÊN THU
Mùa Chay – 2012

CHUYỆN CỨU ĐỘ
(Diễn ý Rm 3:22-24)
Đâu ai được nên công chính
Nếu không có Đức Kitô
Nếu chúng ta được nên thánh
Cũng nhờ Bửu huyết Giêsu

Người ta chỉ nên công chính
Nhờ tin vào Đức Kitô
Làm sao chúng ta nên thánh
Nếu ơn Chúa chẳng ban cho?

Phàm nhân luôn đầy tội lỗi
Sớm chiều chỉ chực ngã sa
Chúng ta chỉ được cứu rỗi
Nhờ Tình Yêu Chúa thứ tha

Con người được công chính hóa
Là việc Chúa làm diệu kỳ:
Nhiệm mầu Công trình Cứu độ
Thực hiện nơi Đức Kitô
TRẦM THIÊN THU

CHUYỆN DAKÊU
(Lc 19, 1-10)
Có người tên gọi Dakêu
Đứng đầu thu thuế, sang giàu hiếm ai
Nhưng ông dáng thấp hơn người
Nên tìm đủ cách thấy Ngài Giêsu
Ông leo lên một cây kia
Vì Giêsu sắp đi qua nơi này
Thấy ông thì Chúa nói ngay:
“Dakêu ơi! Hãy xuống đây
Vì đây ắt hẳn phút giây tuyệt vời
Hôm nay Tôi ghé nhà chơi”
Dakêu hạnh phúc lòng đầy đê mê
Ông liền tụt xuống đón về
Còn gì hạnh phúc hơn là Chúa thăm!
Mọi người bàn tán xì xầm:
“Nhà người tội lỗi mà thăm nỗi gì?”
Dakêu đứng đó thân thưa:
“Nửa phần tài sản xin chia người nghèo
Nếu tôi chiếm đoạt vật nào
Xin đền gấp bốn bù vào thiệt, hơn”
Giêsu liền nói về ông:
“Nay ơn cứu độ đến trong nhà này
Người này cũng tử tôn đây
Thân nhân Tổ phụ, chẳng sai chút nào
Con Người đến để thương yêu
Kiếm tìm và cứu những điều mất, hư”

Đời con chẳng có đáng chi
Ngập đầu tội lỗi, kiêu sa đầy mình
Vô danh, tiểu tốt, đáng khinh
Vậy mà vẫn “chảnh”, tôn vinh mình hoài
Dẫu không cướp của, giết người
Nhưng con sát hại bằng lời nói đau
Bao lần con chẳng thương yêu
Là con chiếm đoạt của bao nhiêu người
Con xin sám hối tội đời
Đền bù bằng cả nỗi chơi vơi buồn
Khiêm nhu, nhịn nhục, yêu thương
Dù người khinh ghét thì con đáng mà!
Cúi xin Thiên Chúa hải hà
Từ tâm đại lượng thứ tha, lạy Ngài!
TRẦM THIÊN THU

CHUYỆN ĐÔI TAY
(Diễn ý Mt 6:3)
Tay phải làm bác ái
Với thái độ tự tin
Tay trái tự thấy ngại
Chỉ biết lặng lẽ nhìn
            Tay phải mạnh mẽ lắm
            Cả vật chất, tinh thần
            Luôn tỏ ra hãnh diện
            Trong dáng vẻ hiên ngang
Tay trái biết thân phận
Không dám nói năng chi
Tay trái luôn lận đận
Nên tay phải khinh khi
            Trong Đền thờ Thiên Chúa
            Có hai người nguyện cầu
            Một người thì khoe mẽ
            Người kia lặng lẽ sầu! (1)
Thiên Chúa phải nổi bật
Tôi phải lu mờ đi (2)
Gioan sống thật tuyệt
Dẫu là đại tiên tri
            Xin Chúa thương chỉ dạy
            Nước bước và đường đi
            Con muốn như tay trái
            Sống chân thật, khiêm nhu
Dưỡng phụ Ngài trầm lặng
Ít nói mà làm nhiều
Xin giúp con bắt chước
Vâng Thiên Ý sớm chiều
Con chỉ là cây bút
Màu mực rất nhạt nhoà
Những gì Ngài muốn thật
Xin dạy con viết ra
TRẦM THIÊN THU
Lễ Thánh Giuse, 19-3-2012
(1) Lc 18:9-14. (2) Ga 3:30

CHUYỆN ĐỜI SAU
(Lc 20:27-38)
Có mấy người Xa-đốc
Đến gặp Đức Giêsu
Họ không tin sống lại
Nên thử tìm thực, hư

Họ hỏi Chúa Giêsu:
Ông Môsê có viết
Cho chúng ta điều luật
Anh em nào chết đi
Có vợ không con chi
Thì phải lấy nàng đó
Để trở thành chồng vợ
Mong sinh con nối dòng
Nhà bảy anh em nọ
Lấy vợ mà không con
Bảy người đều chết non
Không có con nào hết
Phụ nữ nọ cũng chết
Ngày sống lại thì sao
Nàng là vợ người nào
Vì bảy chồng, một vợ?

Chúa Giêsu đáp liền:
Đời cưới vợ, lấy chồng
Còn ai hưởng vinh quang
Sống lại từ cõi chết
Không vợ chồng chi hết
Họ không chết nữa đâu
Là con Đấng Tối Cao
Là con cái sống lại
Hưởng Tôn Nhan mãi mãi
Ngang hàng với thiên thần

Chúa là Đấng từ nhân
Chúa của các Tổ phụ
Không còn cái chết nữa
Tất cả đang sống thôi

Xin thương con, Chúa ơi!
Thêm niềm Tin, Cậy, Mến
Để con sống trọn vẹn
Đẹp Tình Chúa, tình người
TRẦM THIÊN THU

Post a Comment

Previous Post Next Post