THƠ mọn hèn


CẢI TỘI BẢY MỐI
Sống khiêm nhường, chớ kiêu sa
Mở lòng rộng rãi, chớ hà tiện chi
Giữ lòng thanh khiết vân vi
Chớ mê dâm dục kẻo suy vong hồn
Nên nhường nhịn, chớ giận hờn
Chớ mê ăn uống, chớ ghen ghét người
Yêu người bất kể là ai
Siêng năng việc Chúa, chớ lười biếng chi!
TRẦM THIÊN THU


THƯƠNG NGƯỜI
Luật yêu thương Chúa dạy
Nhưng đâu chỉ bằng lời
Mà phải được thể hiện
Bằng hành động hẳn hoi
Ai khát thì cho uống
Ai đói thì cho ăn
Ai rách rưới cho mặc
Ai bệnh, tù, đến thăm
Tiếp đón người lỡ bước
Cứu thoát kẻ làm tôi
Đi chôn xác người chết
Cho trọn nghĩa tình người
            Khuyên người điều tốt đẹp
            Mở dạy kẻ lầm mê
            An ủi người âu lo
Khuyên bảo người có tội
Nhịn ai làm nghịch ý
Tha thứ kẻ dể ngươi
Cầu cho người còn sống
Cầu cho người qua đời
TRẦM THIÊN THU

KIẾP MỌN HÈN
Đời người dài, ngắn, sang, hèn
Trăm năm gom đủ một lần đưa tang!
Lá xanh nào cũng ngả vàng
Chẳng gì vững với thời gian bao giờ
Dù cho cứng cáp đá kia
Thời gian vẫn biến nó ra khác màu
Con người là cái chi đâu
Một làn gió nhẹ xanh xao kiếp người
Trăm năm chén đắng đầy vơi
Chỉ còn Tình Chúa ngọt bùi vẹn nguyên
Xin thương xót các linh hồn
Xin thương xót cả đời con mọn hèn
TRẦM THIÊN THU

KIẾP ĐOM ĐÓM
Chỉ như con đom đóm
Tự soi lối mình đi
Đường đời bao rào cản
Lắm khi buồn vân vi!
            Nhiều lao tâm khổ tứ
            Chông nhạc và gai thơ
            Thú-đau-thương kỳ lạ
            Chẳng giống ai chút gì!
Truyền thuyết hay cổ tích?
Kể về một loài chim
Đời chỉ một lần hót
Khi chết gai thấu tim (*)
            Chuyện vui, buồn, sướng, khổ
            Là chuyện nhỏ hay to?
            Có người luôn dư giả
            Có người nghèo buồn so!
Nào có ai hiểu hết
Triết lý của cuộc đời
Ngồi trầm tư mặc tưởng
Kết nối buồn và vui
            Ngước nhìn lên Thánh Giá
            Giêsu chết thảm thương
            Xin dâng Ngài tất cả
            Làm Lễ vật Hiến dâng
TRẦM THIÊN THU
(*) Truyện “Những con chim ẩn mình chờ chết” (còn tên bản dịch Việt ngữ khác là “Tiếng chim hót trong bụi mận gai”), nguyên tác Anh ngữ là The Thorn Birds (1977), của nhà văn Colleen Mc Cullough (Úc), và truyện của bà đã được chuyển thể thành phim. Truyền thuyết kể có loại chim chỉ hót một lần trong đời rồi chết, tiếng hót của nó hay hơn tất cả bất kỳ loài chim nào khác. Loài chim này bắt đầu biết bay là nó đi tìm những cây có gai nhọn làm tổ. Một ngày nào đó, nó bay lao mạnh vào gai nhọn nhất cho gai xuyên qua ngực, và nó hót vang chỉ một lần rồi chết.

Post a Comment

Previous Post Next Post