THƠ: Cuối


Cuối ngày vạt nắng nhạt nhòa
Bóng chiều lặng lẽ quyện hòa vào đêm
Nhìn xa xăm nghĩ miên man
Nghe như thần chết thì thầm bên tai
Cuối năm se lạnh đất trời
Bồi hồi nghĩ phút cuối đời trần gian
Một đời cát bụi gian nan
Đôi khi cảm thấy bước chân mệt nhoài
Có đầu thì có cuối thôi
Quy luật muôn đời, ai tránh được đâu?
Vui buồn, sướng khổ, như nhau
Trở về cát bụi một chiều trắng tay
Hơn nhau tiếng tốt để đời
Hơn nhau một trái tim ngời yêu thương
TRẦM THIÊN THU

Post a Comment

Previous Post Next Post