Headlines
Loading...
THƠ cho Tuổi Mới Lớn

THƠ cho Tuổi Mới Lớn


BÊN NI – BÊN NỚ

Từng ngày lại từng ngày
Tôi về ký túc xá
Em đi. Bốn mắt… ngó!
Quanh năm vẫn lạ nhau

Chưa nói chuyện lần nào
Ôi, làm quen khó quá!
Cứ bồi hồi trong dạ
Mãi chẳng nói thành lời


Từng ngày trôi vẫn trôi
Em và tôi vẫn lạ
Dù quen mặt lâu rồi
Không gặp là nhớ nhớ

Tôi hóa thành nhà thơ
Bằng mấy vần… con cóc
Giả vờ đi ngang lớp
Để làm rơi bài thơ

Em nhất định làm ngơ
Người dưng nên vẫn lạ
Tôi im re nín thở
Tưởng tượng em… đang thương (!)

Em có biết gì không?
Chỉ một nửa nỗi nhớ
Em học lớp bên nớ
Tôi học lớp bên ni

KHA ĐÔNG ANH


ÁO DÀI

Đẹp lắm, áo dài ơi!
Nét Việt Nam duyên dáng
Với đôi tà lãng mạn
Giản dị mà nên thơ

Dẫu mưa nắng hai mùa
Miên man hồn thục nữ
Ngất ngây hồn thi sĩ
Thêu dệt bao vần thơ

Áo dài dễ thương chưa!
Thướt tha em nhẹ bước
Như ru bằng sóng nhạc
Giọt Thu ca mát lòng
Áo dài bỗng vô thường
Thon thả dáng con gái
Mắt lá buông ngây dại
Lúng liếng tuổi học trò

Ôi chao, hai vạt thơ
Đôn hậu và thánh thiện
Hạ đi rồi Thu đến
Xinh lắm, áo dài ơi!

KHA ĐÔNG ANH


ÁO EM VƯƠNG BÀI THƠ ANH

Em bước vào đại học
Biết tìm đâu dáng thơ?
Cô bé như trong mơ
Nhìn mưa qua cửa sổ

Áo em còn trắng nữa
Cho anh biết làm thơ?
Từng ngày tà phất phơ
Cuộn thơ anh vào lớp

Em bước vào đại học
Từ giã chút ngây thơ
Mai em là cô giáo
Anh sẽ là gã khờ

Để từng chiều vu vơ
Đếm bước trên hè phố
Tìm bài thơ dang dở
Vương đôi tà áo ai

TRẦM THIÊN THU