NGÀI MỜI GỌI...


Ngài mời gọi con bước lên đàng
Sao còn từ chối Ánh Vinh Quang
Cố ý lãng quên trong dục vọng
Đi tìm hư danh lại tưởng vàng


Ngài mời gọi con bước lên đàng
Sao còn mê ngủ mãi miên man
Vùi sâu đáy vực trong hư ảo
Đến khi tỉnh giấc lại bẽ bàng

Ngài mời gọi con bước lên đàng
Sao còn hám lợi nhỏ thế gian
Tiền tài danh vọng rồi cũng hết
Bỏ lại ra đi mới bễ bàng

Ngài mời gọi con bước lên đàng
Sao còn níu kéo vạn thứ mang
Nặng nề thể xác làm sao bước
Cửa hẹp như thế làm sao sang?

Ngài đứng chờ con cuối con đàng
Mắt buồn giơ rộng cánh tay giang
Van lơn bỏ lại đi con hỡi
Đừng ôm tiền của bước đi hoang...

Trầm Hương Thơ
13.10.2012




Previous Post Next Post