(Dunghuy †)- Không banderole quảng cáo, không biểu ngữ rêu rao
Âm thầm như hạnh phúc, lặng lẽ như tình yêu
Giê su người gác cổng buổi chiều vẫn đứng trông, vẫn mong đợi tới khi trời thật tối mới thẫn thờ khép lại như thèm thuồng mở ra
Ta đã đến và đã gặp
Người gác cổng thật thà người gác cổng thiết tha
sẵn sàng đón ta vào sẵn sàng mở cửa ra
Ta đã gặp Giê su người gác cổng
Ta đã vào và đã thấy môn học là Giê su
Ta đã vào và đã thấy Giê su là thầy dạy
Ta đã thấy thầy đón ta từ cổng trường
Ta đã thấy thầy yêu thương từ khi ta mới đến
Bên khuôn viên cuộc đời
Nắng trời rộng thênh thang
Thầy giảng bài thứ nhất:
-Các con đừng lầm tưởng cây khổ giá là dấu hiệu
trường phái ta không phải đeo khổ giá mà gọi ta là thầy gọi nhau là môn sinh
Dấu hiệu của các con là tình yêu
Tình yêu thì thinh lặng
Tình yêu thì im vắng
Vì tình yêu thinh lặng, thầy dạy không cấp bằng
Vì tình yêu im lặng, con học không bằng cấp
các con đừng tưởng tượng được tung hô trên diễn đàn được mang tên đường phố
Tình yêu là môn học trên đường đau khổ.
Tôi viết bài thơ thứ nhất
Tay run nhòe đầy mực
Bài học chi xa lạ
Bài học chi buồn bã!
Khi lấy tình gian nan
Là niềm vui phục sinh
khi hiểu tình khổ giá
Là bình minh núi Sọ
khi nhận tình chịu nạn
Là yêu thương vô vàn
Linh hồn như rộn rã, như thanh thản bao la
bài học quá lạ lùng
Ôi đại học Giê su, Thầy dạy lạ lùng quá
một lần con ghi tên xin được theo Thầy mãi
Ôi phân khoa tình yêu càng học càng thấy thiếu, càng thiếu lại càng yêu, mà yêu là vô cùng mà học là vĩnh viễn.
một lần con ghi tên
một lần con đã đến
Xin làm học trò hoài xin được theo Thầy mãi trong suốt cả đời con.
J.U
Tags:
suy niệm- chia sẻ