Headlines
Loading...
THƠ: Quê Hương Việt Nam

THƠ: Quê Hương Việt Nam

http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/444044/Que-huong-Viet-Nam.html

Quê hương Việt Nam
Quê hương tôi bốn ngàn năm văn hiến
Được mang danh là con Rồng cháu Tiên
Quê hương tôi hình ảnh người Mẹ hiền
Dòng sữa ngọt nuôi tôi từ tấm bé
Quê hương tôi lưu danh Điện Biên Phủ
Một Đống Đa, một Bạch Đằng, Chi Lăng
Tình đoàn kết cả Hội Nghị Diên Hồng
Quyết bảo vệ sơn hà hình chữ S
Quê hương tôi là bài thơ, khúc hát
Lũy tre làng xanh thắm tình đồng bào
Mượt dòng sông êm ả nước ngọt ngào
Quê hương tôi không thể nào tả xiết
Quê hương tôi còn là đôi mắt biếc
Cô thôn nữ che nghiêng nón bài thơ
Tà áo bay thướt tha theo gió đùa
Khối tình si gã trai làng ấp ủ
Quê hương tôi là chiều dài lịch sử
Là đêm trăng nghe ru khúc ca dao
Là trái tim sôi sục niềm tự hào
Suốt bao năm Cha Ông giữ xã tắc
Quê hương tôi là mái trường ấm áp
Vẫn rộn ràng tiếng học vần ê a
Là niềm tin trong tiếng hát Quốc ca
Trước bão giông luôn oai hùng bất khuất
Quê hương tôi một tình yêu tha thiết
Như miếng trầu tô thắm những môi hồng
Như vôi nồng, như má ửng dễ thương
Như câu ca: “Quả cau mà nho nhỏ…”
Quê hương tôi không đủ lời để tả
Từ Ải Nam Quan tới Mũi Cà Mau
Điệu Lý, câu Hò, ngũ cung, ca dao,…
Một kho tàng văn chương phong phú lạ!
TRẦM THIÊN THU

Cổ tích tuổi thơ
Tôi trở về khu vườn tuổi thơ
Góp nhặt ký ức
Tìm dòng cổ tích
Vu vơ như ngày xưa
Thấp thoáng cô bé Lọ Lem
Thấp thoáng cô Tấm
Thoang thoảng mùi thị chín
Cá bống có lên ăn cơm vàng?
Tôi đếm tuổi thơ bằng lá bàng
Buổi sáng có giọt sương chưa tan
Trong suốt và nho nhỏ
Còn đọng trên ngọn cỏ
Một thoáng trở về
Tôi lại phải ra đi
Lẩn quẩn vòng danh lợi
Chuyện áo cơm mòn cả thi ca
TRẦM THIÊN THU

Về quê em
Theo em về quê em
Mãi miệt vườn xa lắc
Anh nghe niềm hạnh phúc
Reo rộn rã trong lòng
Nhìn dáng em tung tăng
Anh say sưa ánh mắt
Nghe chừng hồn đi lạc
Khi chạm vào tay em
Về quê em một lần
Bao giờ cùng về nữa?
Vườn duyên em bỗng lạ
Anh ngơ ngẩn con tim
Ngôi sao em cô đơn
Làm anh lạc bến nhớ
Cứ bồi hồi tư lự:
Hạnh phúc gần hay xa?
TRẦM THIÊN THU

Tứ khúc
Ta độc tưởng về em
Người con gái rất lạ
Đôn hậu hồn thục nữ
Dung dị nét dễ thương
Em một cặp môi ngon
Vầng ngực căng đầy đặn
Lan tỏa nguồn lãng mạn
Ta đắm đuối thi ca
Trăm năm đừng cách xa
Trọn vòng tay dấu ái
Mắt môi hóa tê dại
Say hạnh phúc miên man
Xin lên ngôi tình duyên
Cho mướt xanh thế kỷ
Ta chỉ là lãng tử
Mà say khướt tình em
Em – Con gái Việt Nam
Tà áo dài tha thướt
Tình quê hương tha thiết
Vẫn nhớ dù không xa
TRẦM THIÊN THU

Áo dài
Đẹp lắm, áo dài ơi!
Nét Việt Nam duyên dáng
Với đôi tà lãng mạn
Giản dị mà nên thơ
Dẫu mưa nắng hai mùa
Miên man hồn thục nữ
Ngất ngây hồn thi sĩ
Thêu dệt bao vần thơ
Áo dài dễ thương chưa!
Thướt tha em nhẹ bước
Như ru bằng sóng nhạc
Giọt Thu ca mát lòng
Áo dài bỗng vô thường
Thon thả dáng con gái
Mắt lá buông ngây dại
Lúng liếng tuổi học trò
Ôi chao, hai vạt thơ
Đôn hậu và thánh thiện
Hạ đi rồi Thu đến
Xinh lắm, áo dài ơi!
KHA ĐÔNG ANH