Có một ông nhà giàu mới phất lên nhưng lại hết sức ích kỷ và cay nghiệt. Một hôm, ông chợt nhận ra mình sống quá dư dật sung túc mà hình như vẫn còn thiếu có một thứ duy nhất, đó là... hạnh phúc, bởi ông thấy thật sự cô độc! Ông bèn đi tìm một nhà hiền triết để xin tham vấn.
Nhà hiền triết chậm rãi bảo: “Ông hãy thử nhìn qua khung kính cửa sổ kia và nói cho tôi biết ông thấy những gì nào ?” Ông nhà giàu làm theo và trả lời: “Tôi chỉ thấy người ta đang qua lại ngoài đường...” Nhà hiền triết lại đưa cho ông ta một cái gương soi: “Bây giờ thì ông nhìn thấy gì trong chiếc gương này ?” Ông ta đáp: “Tôi nhìn thấy chính tôi !”
Nhà hiền triết im lặng một thoáng rồi hỏi lại: “Ông thử nhìn kỹ lại xem, thế ông không còn thấy ai khác nữa sao ?” Ông nhà giàu soi lại tấm gương một lần nữa rồi quả quyết: “Không, tôi chỉ nhìn thấy có một mình tôi mà thôi !”
Đến đây thì nhà hiền triết mới diễn giải: “Thế này nhé, ông cần hiểu rằng cả chiếc khung kính cửa sổ kia và tấm gương soi này đều làm bằng chất liệu thủy tinh. Tuy nhiên, tấm gương còn được tráng thêm một lớp sơn bạc ở mặt sau, để khi nhìn vào thì ông chỉ thấy có ông mà thôi. Trái lại, ông có thể trông thấy mọi người đang qua lại ngoài kia khi ông nhìn qua lớp kính trong vắt gắn ở khung cửa sổ... Cũng vậy, khi còn nghèo, ông thấy mọi người chung quanh và có lẽ ông có được mối thâm tình với họ. Thế rồi, khi ông đã tráng lên mình ông một lớp sơn của tiền bạc vật chất, thì ông chỉ còn thấy có chính ông mà thôi. Vậy, nếu bây giờ ông cần một lời khuyên của tôi, tôi chỉ có thể bảo ông hãy vứt bỏ lớp áo giàu có đi, ông sẽ tìm lại được hạnh phúc trong đời, hạnh phúc được ở giữa tha nhân anh em của mình...”
Trích: Nối lửa cho đời - tuyển tập số 2
Tags:
Nối Lửa Cho Đời