THƠ Tháng Ba


CHỖ NGỒI
Làm sao ai nhớ được
Bao nhiêu chỗ mình ngồi
Chỗ ngồi không hề biết
Người ngồi đó là ai
Ngồi xong, ta đứng dậy
Quên ngay chỗ mình ngồi
Biết hay không biết vậy?
Ngồi xong bỏ đi thôi!
Đời người dài hay ngắn
Vẫn có những chỗ ngồi
Dù cao, thấp, rộng, hẹp
Vẫn là chỗ ta ngồi
Chỗ ngồi cao là tốt
Chỗ ngồi thấp là hèn?
Ai muốn ngồi chỗ hẹp
Ai thích chỗ rộng hơn?
Cuộc đời ta cũng vậy
Giống như một chỗ ngồi
Nhưng không thể đứng dậy
Phủi mông xong là thôi!
TRẦM THIÊN THU
Saigon, 28-2-2012

TỰ VẤN
Lý trí khôn ngoan mách bảo
Những điều ta nên tránh xa
Con tim cũng sẽ thông báo
Những việc ta phải làm ngay
Tương lai hoàn toàn miễn phí
Không một ai phải trả tiền
Nhưng quá khứ phải trả giá
Bất cứ việc gì ta làm
Lương tâm là điều trừu tượng
Mà lại có thật hoàn toàn
Nhưng còn ngay thẳng, đúng đắn
Hay đã méo mó, sai lầm?
TRẦM THIÊN THU

NẮNG THÁNG BA
Nắng tháng Ba rất lạ
Trong suốt tựa pha lê
Tỏa hơi nóng như lửa
Thiêu đốt niềm đam mê
          Nắng tháng Ba hờn dỗi
          Quay quắt kỷ niệm xưa
          Con chó nằm le lưỡi
          Chờ đợi giấc ngủ trưa
Nắng tháng Ba trầm cảm
Khao khát giọt mưa hiền
Lòng người cũng hạn hán
Thao thiết những niềm riêng
TRẦM THIÊN THU

THÁNG BA
Tháng Ba nồng nàn hương cỏ
Nuối tiếc mùa Xuân đi qua
Bồn chồn bước Hạ đang về
Tháng Ba thơm lừng vạt nắng
Áo em trắng muốt ca dao
Mượt mà khúc hát thương yêu
Tháng Ba bồi hồi nỗi nhớ
Ngày xưa lãng đãng trôi về
Câu thơ ngậm ngùi đam mê
Tháng Ba miên man kỷ niệm
Luân phiên Nhật Nguyệt đôi vầng
Vòng đời xoay chuyển bâng khuâng
Tháng Ba đón đưa sinh nhật
Nến hồng thắp sáng trong tim
Mơ hồ một khoảng nỗi niềm
TRẦM THIÊN THU
Previous Post Next Post