NẮNG CHIỀU
Nắng chiều vàng
Con đường anh đi nhuộm đầy sáng chói
Bóng đời ngả dài sóng sượt
Anh đuổi theo bóng mình như rượt bắt mơ ước
Cuộc đời có bao điều bí ẩn
Ai hiểu hết được đâu
Đường đời đã mấy ai thực sự đi trọn
Xuôi tay, mơ ước dang dở, nặng sầu…
Hy vọng anh, hy vọng em
Một chút êm đềm, một chút bâng khuâng
Soi mình trong nắng chiều vàng
Muộn rồi sao? Thế thì đành đơn côi!
TRẦM THIÊN THU
CÓ NHỮNG NỖI BUỒN
Có những nỗi buồn đặc quánh
Không tiền
Không tình
Không bè bạn
Trời mưa mà lòng mình hạn hán
Có những nỗi buồn vừa lạ vừa quen
Không người thân
Không người tâm sự
Lòng hoang như bãi tha ma
Luân lạc chuyến đời xa…
Có những nỗi buồn câm lặng
Thân đá cuội lăn tròn
Những con dốc mòn
Rêu xanh nỗi cô đơn
Gập ghềnh biết bao mơ ước!
Có những nỗi buồn thăm thẳm
Dường như vô cùng
Buồn muốn khóc
Nỗi buồn rất thực
Mà sao không thể nói ra!
Có những nỗi buồn thường trú
Chỉ còn nàng thơ
Tâm sự cùng ta
Xuyên suốt khoảng mộng mị
Dù hai thế giới khác xa…
TRẦM THIÊN THU
BẤT CHỢT NGÀY XƯA
Đám mây trắng muốt lững lờ bay
Chợt khiến lòng ta ngây ngất say
Mấy chục năm qua nay gặp lại
Dáng xưa lãng mạn vẫn tròn đầy
Tình cũ ngái xa vẫn vô thường
Bất ngờ sống lại nỗi nhớ thương
Ai khơi ký ức ngày tháng cũ
Để kỷ niệm xưa lựng mùi hương?
TRẦM THIÊN THU
GIẢ THUYẾT
Nếu biển không vỗ sóng
Triều dâng chẳng bao la
Nếu cuộc đời bình lặng
Chẳng đáng nói làm gì
Nếu đời không có em
Ta làm gì biết nhớ
Nếu đời thiếu gian khổ
Hết ý nghĩa còn đâu
Nếu thời gian ngừng lại
Đâu ái biết trẻ, già
Nếu chưa lần vấp ngã
Chắc gì mà khôn ra
Nếu, nếu, và lại nếu…
Hy vọng và ước mơ
Nếu đời không còn nếu
Sẽ hết cả mong chờ
TRẦM THIÊN THU
KHÚC RU VÔ THƯỜNG
Có một thời
Em đi vào thơ tôi như huyền thoại
Và khiến tôi chợt là trẻ dại
Có một lần
Em đi ngang thơ tôi bỏ lại trầm tích
Bất khả dĩ đo được những chiều kích
Và có một thời
Em hoá thân làm nhánh lưu ly tím
Tội nghiệp năm tháng khoác áo kỷ niệm
…Bây giờ
Tôi độc hành nhịp đời lãng tử
Và em chợt hiện thân quỉ sứ
Ai gửi sứ điệp nhớ vô thường
Để nỗi buồn không dưng không hộ khẩu
Cứ lang thang như kẻ chuyên nghiệp hát dạo
Hát mãi điệp khúc tự ru
Mang âm hưởng âm u…
Ta chạy trốn điều chi mãi?
TRẦM THIÊN THU