THƠ : Con Đường Khổ Đau, Cát Bụi Dễ Thương, Vào Sa Mạc


CON ĐƯỜNG KHỔ ĐAU
Con đường Chúa đã đi qua
Là con đường khổ đau và chông gai
Giêsu là Chúa muôn loài
Thế mà còn bị chê bai tận cùng
Lại còn bị giết thê lương
Chết treo nhục nhã trần truồng, cô đơn!
Huống chi là hạt-bụi-con
Sao thoát đau buồn, sao thoát bị khinh?
Xin cho con vững đức tin
Dẫu bao gian khó quyết tìm Chúa thôi
Đường đau khổ bỗng tuyệt vời
Con đường ấy Chúa đi rồi. Minh nhiên!
Gập ghềnh ngày tháng trần gian
Ngước nhìn Thập giá, com thêm vững lòng
TRẦM THIÊN THU
Tối Thứ Ba Béo – 2012

CÁT BỤI DỄ THƯƠNG
Thân con cát bụi mà thôi
Nhưng vẫn tuyệt vời vì được Chúa yêu
Chở che, nâng đỡ, cưng chiều
Thay con chịu đựng khổ đau, nhục hình
Dẫu con lầm lạc, vô tình
Mà Ngài vẫn đợi, vẫn tìm kiếm con
Thấy con, Ngài lại ôm hôn
Không hề ghét bỏ, không than trách gì
Thân con cát bụi phù du
Bỗng dưng con lại hóa là dễ thương
Tuyệt vời Tình Chúa khôn lường
Con xin cảm tạ miên trường, Chúa ơi!
TRẦM THIÊN THU
Lễ Tro – 2012

VÀO SA MẠC
(Diễn ý Mt 4:1-10)
Con âm thầm đếm bước
Vào Sa Mạc Mùa Chay
Chúa đã ở đó trước
Chờ con đến với Ngài
            Quỷ đã cám dỗ Chúa
            Về thèm uống, thèm ăn
            Nhưng Chúa liền bảo nó:
            “Lời Chúa còn cần hơn”
Quỷ lại cám dỗ Chúa
Về địa vị, quyền hành
Nhưng Chúa liền bảo nó:
“Đừng thử Chúa quyền năng”
            Quỷ còn cám dỗ Chúa
            Về vật chất, bạc tiền
            Nhưng Chúa liền bảo nó:
            “Thờ Chúa đi, Satan!”
Cuộc đời con cũng thế
Bao cám dỗ ngày đêm
Xin Ngài thương nâng đỡ
Và luôn ở cạnh con
TRẦM THIÊN THU
Chiều Lễ Tro – 2012

Post a Comment

Previous Post Next Post