Thơ Biếm


CHUYỆN NGƯỜI, CHUYỆN XE

Đi đường mà “mắc kẹt”
Không biết “xả” nơi nào
Nhà liền nhà kín mít
“Bầu tâm sự” trút đâu?

Phố này qua phố nọ
Đường ngắn qua đường dài
Nhà vệ sinh công cộng
Không thấy đó hoặc đây!

“Xả” bậy thì bị phạt
Bị kẻ trách, người chê
“Vụ” đó sao nhịn được
Đành phải liều “xả” đi!

Người đi đường đã khổ
Giờ lại khổ cả xe
Cấm đậu đây, đậu đó
Xe biết “nghỉ” nơi mô?

Vì văn minh, Văn hóa
Cấm đậu xe tứ tung
Cũng là việc cần đó
Nhưng sao cấm vội vàng?

Không tính toán hơn thiệt
Cách giải quyết thế nào?
Muốn cấm là cấm tuyệt
Dân xoay xở làm sao?

TRẦM THIÊN THU
Previous Post Next Post