THƠ : Bâng Khuâng, Chiều Tím


BÂNG KHUÂNG
Trong vườn Ghết-si-ma-ni
Chúa Giêsu lặng lẽ qùy tĩnh tâm
Nghĩ về Chén Đắng vô vàn
Toát mồ hôi hột, tâm hồn xuyến xao
Mấy trò cần biết chi đâu
Cứ vô tư ngủ, Thầy sao mặc Thầy!
Con đây cũng chẳng hơn ai
Chỉ yêu mến Chúa bằng lời nói suông
Đứng xa con ngó Chúa buồn
Vẫn lo sợ bị liên can vì Ngài
Xin thương tha thứ, Chúa ơi!
Giúp con can đảm cùng Ngài dấn thân
Bâng khuâng Chúa, bâng khuâng con
Con xin hòa Khúc Tình Trầm Giêsu
TRẦM THIÊN THU
Giờ thứ 9 – Thứ Sáu, 24-2-2012

CHIỀU TÍM
Hoàng hôn loang tím Can-vê
Cả trời đất cũng âm u vô thường
Màn đền thờ xẻ một đường
Ở ngay chính giữa, lạ lùng biết bao!
Núi đồi rung chuyển xạc xào
Bao người đấm ngực thì thào ăn năn
Chuyện gì xảy đến chiều hôm?
Vì Con Chúa chết cô đơn trên đồi
Chết vì tội của loài người
Chết vì thương xót những ai lầm đường
Chết vì yêu đến điên cuồng
Dẫu nhân thế chỉ là phường ác ôn
Để loài người sáng mắt hơn
Mà mau sám hối, ăn năn, trở về
Ráng chiều tím sắc lưu ly
Là màu hồng phúc diệu kỳ Mùa Chay
Tội nhân con đáng đọa đày
Xin thương tha thứ, lạy Thầy Giêsu!
Quay về thất thểu, lơ ngơ
Cõi lòng tím rịm đứng chờ Chúa thương
TRẦM THIÊN THU
Mùa Chay – 2012

Post a Comment

Previous Post Next Post