MÙA CHAY TRỞ VỀ


 

Mùa chay về con qùy bên Thánh Gía
Bóng AI xưa gục ngã trên đồi cao
Nhớ lại đường Gon-gô-tha thủa nào
Mão gai in máu đào Ngài đỏ thắm


Đôi mắt Ngài nhìn con đang buồn lắm
Bước chân đau thăm thẳm nhói vào tim
Từng lằn roi hằn lên vẫn kiếm tìm
Xé thịt da để in vào thân xác

Cây Thánh Giá cứu chuộc Ngài đang vác
Gánh tội đời, ai khác chính là con
Bởi lương tâm vặn vẹo chẳng vuông tròn
Đường xiên xẹo đi mòn khoe ngay chính

Mang hình người nhưng trong đầy thú tính
Vỏ bên ngoài phúng phính đẹp làm sao
Thèm lời khen tim đen mãi buộc vào
Thích bàn nào mâm cao ngồi cỗ nhất

Tên "phú hộ" ngỡ chẳng bao giờ mất
Thu thật đầy xây cất lắm lẫm kho
Xây lâu đài "ích kỷ" thật là to
Lời nhân từ là trò bịp hay nhất

Này! "phú hộ" những gì ngươi giấu cất
Chỉ một đêm, sẽ mất! chẳng còn chi
Và hồn ngươi ra đi mang được gì?
Có bao giờ, nghĩ suy đời sau hết?

Trong tíc tắc đã đi vào cõi chết
Để ngàn đời bản kết án sầu đau
Linh hồn ngươi về đâu ở kiếp sau?
Trước mặt người cúi đầu nghe phán xét.

Mùa chay này bao nhiêu người đói rét
Theo lời Ngài là nét đẹp sẻ chia
Phá lâu đài ích kỷ đã xây kia
Đem kho báu phân chia cho kẻ khó

Ánh mắt Ngài con thấy vui từ đó
Hoa Thánh Giá hương gió tỏa miên man
Mùa chay về tình sử bỗng nồng nàn
Con đã hiểu hai ngàn năm thủa trước.

Mùa chay về là mùa con cất bước
Theo dấu chân quy ước của Ngài xưa
Đường "Vị Kỷ" phục vụ sẵn sàng thưa
Bước chân vào đường xưa "Mùa Chay Thánh"

Trầm Hương Thơ .28.02.2012

Previous Post Next Post