Headlines
Loading...
THƠ các Tháng

THƠ các Tháng

BẤT CHỢT MƯA NGÂU
Mong chờ thành khoảng ngái xa
Con thuyền rời bến tương tư đi rồi
Ngắn dài một khoảng tinh khôi
Tình không đủ mạnh nên người xa nhau
Câu thơ lục bát ca dao
Chợt buồn quạnh quẽ xót đau từng vần
Mưa ngâu tháng Bảy bần thần
Trượt tim ngã xuống ngõ hồn vấn vương
TRẦM THIÊN THU
Saison, tháng 7/2001

KHOẢNG LẶNG MƯA NGÂUTháng Bảy mưa ngâu
Em giờ nơi đâu?
Lòng tôi thương nhớ
Trĩu nặng u sầu
Tình càng đậm sâu
Buồn càng da diết
Ngàn trùng cách biệt
Mong chờ xuyến xao!
Tháng Bảy mưa ngâu
Không còn em nữa
Vẫn đầy khoảng nhớ
Luân lạc trong tim
Chợt gọi tên em
Mơ hồ lãng mạn
Có một khoảng lặng
Quay quắt lòng tôi
Tháng Bảy mưa rơi
Sụt sùi niềm lạ
Những lời em hứa
Ướt đẫm như mưa…
TRẦM THIÊN THU

LỤC BÁT HÈ
Hè về thăm lại trường xưa
Xênh xang cung nhạc vỡ òa trong tôi
Bâng khuâng kỷ niệm một thời
Xao xuyến bồi hồi ký ức ngái xa
Mênh mang một chuyến thi ca
Lưu ly cánh phượng đung đưa vẫy chào
Tương tư ngày tháng ca dao
Khung trời mơ ước ngọt ngào trong tim
Miên man hứng giọt tháng Năm
Nắng pha lê thắp không gian sáng ngời
Thời gian gõ nhịp ru hời
Câu thơ lục bát chơi vơi gọi hè
TRẦM THIÊN THU
Saigon, tháng 4/2001

LỤC BÁT THÁNG HAI
Mơn man gió mát thánh Hai
Giọt Xuân vương lại những ngày quê hương
Ánh trăng tỏa sáng yêu thương
Nhẹ nhàng lục bát vô thường êm ru
Hình như một chút tương tư
Còn vương đọng lại bên bờ trái tim
Ngày xưa đâu thể đi tìm
Dòng thời gian đã xa xăm quá rồi
Qua Giêng rồi tới tháng Hai
Bồi hồi ký ức chuyện ngày xưa xa…
TRẦM THIÊN THU
Saigon, tháng Hai – 2011

NẮNG THÁNG BA
Nắng tháng Ba rất lạ
Trong suốt tựa pha lê
Tỏa hơi nóng như lửa
Thiêu đốt niềm đam mê
            Nắng tháng Ba hờn dỗi
            Quay quắt kỷ niệm xưa
            Con chó nằm le lưỡi
            Chờ đợi giấc ngủ trưa
Nắng tháng Ba trầm cảm
Khao khát giọt mưa hiền
Lòng người cũng hạn hán
Thao thiết những niềm riêng
TRẦM THIÊN THU
Saigon, tháng 3/2010

THÁNG BA
Tháng Ba nồng nàn hương cỏ
Nuối tiếc mùa Xuân đi qua
Bồn chồn bước Hạ đang về
Tháng Ba thơm lừng vạt nắng
Áo em trắng muốt ca dao
Mượt mà khúc hát thương yêu
Tháng Ba bồi hồi nỗi nhớ
Ngày xưa lãng đãng trôi về
Câu thơ ngậm ngùi đam mê
Tháng Ba miên man kỷ niệm
Luân phiên Nhật Nguyệt đôi vầng
Vòng đời xoay chuyển bâng khuâng
Tháng Ba đón đưa sinh nhật
Nến hồng thắp sáng trong tim
Mơ hồ một khoảng nỗi niềm
TRẦM THIÊN THU

THÁNG TƯ
Tháng Tư nắng chiếu pha lê
Em xõa tóc thề mơ ước tương lai
Mặc cho nắng gió quắt quay
Mặc cho hạn hán những ngày tháng Tư
Bồi hồi ký ức xưa xa
Em thương kỷ niệm ngày xưa ngọt ngào
Không lo điện, nước ít, nhiều
Không lo thiếu trước hụt sau gia đình
Ra đường xe chạy rộng thênh
Không lo bị kẹt, nước lênh láng đường
Bây giờ lắm thứ “vô phương”
Làm sao em sống yên lòng mà yêu?
Thấy em suy nghĩ hắt hiu
Chạnh thương em phải sớm chiều lo toan!
TRẦM THIÊN THU

BỒ CÂU ƠI!
Phượng đỏ rộ rồi, em có biết?
Chờ nhau đã mấy mùa hè rồi
Hẹn hò – Nỗi nhớ thêm da diết
Buồn lắm không em, Bồ Câu ơi?
            Mà sao cứ gọi tên em mãi
            Dù chẳng bao giờ em trả lời
            Thành phố thiếu em buồn vời vợi
            Huống chi là cõi lòng riêng tôi
Nắng gắt mà không khô nỗi nhớ
Ôm đàn tôi lại ngỡ em tôi
Cung Si nào lạc trong khúc hát
Em có giữ không, Bồ Câu ơi?
TRẦM THIÊN THU

GIỌT THÁNG NĂM
Mưa về gội ướt tháng Năm
Mưa reo nhã nhạc mộng tràn vào thơ
Tháng Năm thánh thót giọt mưa
Em xõa tóc thề ngơ ngẩn lòng tôi
Tháng Năm ngõ nhớ bồi hồi
Tiếng ve thắc thỏm ru lời không tên
Lòng chếnh choáng giọt tháng Năm
Chờ em thon thả ngón đàn vấn vương
Tháng Năm êm ả cung thương
Ngày xanh bát ngát, đêm mường tượng em
TRẦM THIÊN THU

TRẦM TƯ NẮNG MƯA
Tháng Năm nắng quái vô thường
Nỗi buồn rơi rụng đầy đường tôi đi
Mơ hồ giấc mộng xuân thì
Lạc loài giấc mộng già nua muộn phiền
Trầm tư mưa nắng luân phiên
Bụi đời mù mịt nhớ quên tháng ngày
Sao vô duyên quá đời này
Câu thơ, điệu nhạc hóa gầy trầm tư
Bước chân ngày tháng dại khờ
Khô vì nắng, ướt vì mưa. Nỗi niềm!
TRẦM THIÊN THU

THÁNG SÁU
Tháng Sáu buồn như con chim trong lồng
Thèm khát những ngày tự do nhảy nhót
Tháng Sáu bâng khuâng như học trò cắn bút
Bí lời giải bỏ trang giấy trắng trơn
Tháng Sáu liêu trai như khúc nhạc chiêu hồn
Khiến Nhạc sĩ đắm đuối trong dòng lãng mạn
Tháng Sáu mộng mơ như hoàng hôn vàng nắng
Gã Thi sĩ ngu ngơ nhặt câu thơ
Tháng Sáu về cho trời đất tương tư
Mưa bỗng lạ, mưa dai dẳng nỗi nhớ
Tháng Sáu đỏ thắm sắc hoa phượng vĩ
Rưng rức buồn như nước mắt chia tay
Tháng Sáu nghiêng ngả chếnh choáng men say
Có khi nào cũ không, những kỷ niệm?
Tháng Sáu thâm trầm như kinh nguyện
Chia sẻ cho nhau một chút yêu thương
TRẦM THIÊN THU

GIỌT THÁNG SÁU
Tháng Sáu mưa buồn ướt sũng câu thơ
Ta ngồi run rẩy bồi hồi mong đợi
Vắt kiệt con tim chảy đầy bối rối
Mưa lại về xối xả nỗi cô liêu
            Tháng Sáu vẫn ngọt ngào như ca dao
            Êm đềm xen lẫn chút gì trách móc
            Mưa bất chợt như những giọt nước mắt
            Hạn hán tình yêu mà ngỡ tương tư
Tháng Sáu chập chờn, liêu trai, mơ hồ
Chút thực, chút hư, và chút ngây dại
Mà cũng nhí nhảnh, điệu như con gái
Để lòng người thêm lãng mạn, ngu ngơ…
TRẦM THIÊN THU

THÁNG BẢY
Bồi hồi tháng Bảy mưa ngâu
Ngưu Lang, Chức Nữ gặp nhau bùi ngùi
Giọt nào thương nhớ cho tôi?
Giọt nào hờn-giận-không-lời của em?
Bâng khuâng ngày tháng không tên
Bến bờ hạnh phúc – Con thuyền tình yêu
Giọng em Nam bộ ngọt ngào
Thương sao câu nói mật trào: Dạ, thưa…
Niềm thơ hòa khúc nhạc mưa
Bồi hồi tháng Bảy đợi chờ – Mưa ngâu…
Ơ kìa chú rể, cô dâu
Hóa thân lục bát ca dao trữ tình
Trúc xinh đừng đứng một mình
Cùng nhau ăn nửa trái sim lót lòng
TRẦM THIÊN THU

GIỌT THÁNG BẢY
Đám mây buồn lãng du
Cơn mưa chiều ru khẽ
Có niềm vui lặng lẽ
Hy vọng và mong chờ

Nghe từng bước chân thơ
Khua vần buồn tháng Bảy
Bao kỷ niệm xa ngái
Đùa cợt giữa mùa ngâu
TRẦM THIÊN THU

KHÚC MƯA
Phố chiều rả rích mưa rơi
Giọt nào thao thiết gọi người xa quê?
Dấu chân giẫm bước đam mê
Lặng thầm cuối phố chợt khua nỗi buồn
Cô thân lãng tử tha phương
Nỗi niềm tháng Bảy vô thường chơi vơi
Sớm chiều hoài vọng bồi hồi
Đôi khi nhịp đập rã rời con tim
Khúc mưa từng nốt hòa âm
Nốt nào rung nhịp phách hồn thi ca?
TRẦM THIÊN THU

KHOẢNG LẶNG MƯA NGÂU
Tháng Bảy mưa ngâu
Em giờ nơi đâu?
Lòng tôi thương nhớ
Trĩu nặng u sầu
            Tình càng đậm sâu
            Buồn càng da diết
            Ngàn trùng cách biệt
            Mong chờ xuyến xao!
Tháng Bảy mưa ngâu
Không còn em nữa
Vẫn đầy khoảng nhớ
Luân lạc trong tim
            Chợt gọi tên em
            Mơ hồ lãng mạn
            Có một khoảng lặng
            Quay quắt lòng tôi
Tháng Bảy mưa rơi
Sụt sùi niềm lạ
Những lời em hứa
Ướt đẫm như mưa…
TRẦM THIÊN THU

ĐIỆP KHÚC THÁNG TÁM
Tháng Tám hanh nóng cơn nắng
Bồi hồi thảng thốt giọt mưa
Thơ vẫn nồng nàn lãng mạn
Ru hổn vào những cơn mưa
            Tháng Tám giật mình kỷ niệm
            Bỏ lại phía sau một thời
            Câu hát buổi trưa xao xuyến
            Nghe nẫu lòng tháng ngày trôi
Tháng Tám bàng hoàng ở trọ
Cuộc đời hoang vắng âm u
Dùng dằng bước đi, bước ở
Giã từ Hè để đón Thu
            Tháng Tám đất trời khát đói
            Nỗi niềm khắc khoải gieo neo
            Con tim mong giờ cứu rỗi
            Dẫu trọn vẹn một niềm đau
TRẦM THIÊN THU

THÁNG CHÍN
Tháng Chín nhõng nhẽo như con gái
Nắng mưa thất thường
Chợt càn khôn chếnh choáng tơ vương
Tháng Chín “dễ ghét” quá!

Tháng Chín chở mây bềnh bồng hiền thục như thiếu nữ
E ấp giấu nụ cười làm duyên
Để gã trai tơ mang nỗi niềm
Những giấc mơ huyền diệu

Tháng Chín duyên dáng như nữ sinh yểu điệu
Thướt tha đôi tà nguyên trinh
Cây lá hình như cũng hóa ngây dại
Khoảng sân trường đủ mông mênh
TRẦM THIÊN THU

VU VƠ THÁNG CHÍN
Bồi hồi tháng Chín… vu vơ
Giọt mưa tí tách nhẹ khua nốt buồn
Ngây ngô kỷ niệm dỗi hờn
Thời gian trầm mặc, bồn chồn. Ngày xưa…

Thi ca tháng Chín… vu vơ
Cổng trường chộn rộn niềm mơ tựu trường
Xôn xao từ khắp ngả đường
Bước chân hăm hở, vô thường nắng mai

Vu vơ tháng Chín… vơi đầy
Lo toan sách vở, tháng ngày bút nghiên
Tóc cha mẹ trắng truân chuyên
Tình thương hằn vết nhăn trên mặt đời
TRẦM THIÊN THU

THÁNG CHÍN
Tháng Chín buồn, mưa ướt sũng câu thơ
Ta ngồi run rẩy bồi hồi mong đợi
Vắt kiệt con tim chất đầy bối rối
Mưa lại về xối xả những giọt thơ

Tháng Chín vẫn ngọt ngào như ca dao
Êm đềm xen lẫn chút gì trách móc
Mưa bất chợt như những giọt nước mắt
Hạn hán con tim mà ngỡ tương tư

Tháng Chín chập chờn, liêu trai, mơ hồ
Hút thực, chút hư, và chút ngây dại
Mà nhí nhảnh yểu điệu như con gái
Đáy lòng ắp đầy lãng mạn, ngu ngơ…
TRẦM THIÊN THU

TỰU TRƯỜNG
Tháng Chín cơn mưa bỗng lạ
Gội mát niềm vui trong veo
Bước chân tựu trường nôn nao
            Tháng Chín bồng bềnh mây trắng
            Chở từng mơ ước hồn nhiên
            Một chút thẹn thùng làm duyên
Tháng Chín lung linh màu nắng
Ươm hồng đôi má dễ thương
Môi cười lúng liếng mùa sang
            Tháng Chín bay bay áo trắng
            Mượt mà như khúc ca dao
            Thi ca êm ả vương vào
Tháng Chín xanh như lá cỏ
Tóc dài xõa xuống đôi vai
Líu ríu nhẹ đôi gót hài
Cảm ơn Tháng Chín vô thường
Có buổi tựu trường làm đẹp mùa Thu
TRẦM THIÊN THU

HOÀI NIỆM THÁNG CHÍN
Tháng Chín hiền như con gái
Bồi hồi lòng tôi nhìn áo trắng bay
Kỷ niệm tuổi thơ bây giờ xa ngái
Mất tự bao giờ rồi?

Tháng Chín bồng bềnh mây trắng
Cơn mưa chợt về gội ướt mùa Thu
Màu mực-tím-thân-thương trôi vào năm tháng
Kỷ niệm cũng tím thầm lặng như thơ

Tháng Chín của tôi có bao giờ trở lại
Hồn nhiên với thơ dại ngày xưa
Theo Mẹ rụt rè đến lớp
Thấy cô giáo hiền nên nước mắt ráo khô

Quên sao thuở vừa mới lớn
Người ta bảo: Nhất quỉ, nhì ma,…
Bịa ra vô số những trò nghịch ngợm
Bướng. Giận. Kiêu. Đặc điểm của “hạng Ba”

Đã biết bao nhiêu Tháng Chín
Đếm không hết như những chiếc lá bàng
Trên sân trường, trên sân đời… nhiều lắm
Áo trắng xôn xao mà riêng lòng bâng khuâng
KHA ĐÔNG ANH

GỞI LẠI THÁNG MƯỜI
Cho tôi gởi lại tháng Mười
Đã bao ngày đợi chờ rồi cũng qua
Cho tôi gởi chút tương tư
Hẹn hò mãi để giờ xa nhau rồi
Cho tôi gởi lại tháng Mười
Nơi mà ai đã đánh rơi nỗi buồn
Cho tôi gởi lại nửa hồn
Tím đau vết nhớ hóa buồn hơn xưa
Cho tôi gởi lại lời thề
Dã cùng em hẹn ước là trăm năm
Tháng Mười ai đã vội quên
Thì thôi vương vấn cho yên cõi lòng
Trắng tay tình bỗng là không
Chẳng duyên, chẳng nợ nên gừng không cay
Bâng khuâng đĩa muối trên tay
Sớm chiều lóng ngóng, tháng ngày ngu ngơ
TRẦM THIÊN THU

THÁNG MƯỜI HAI
Chút se se lạnh đầu ngày
Vậy mà cũng đủ đọa đày con tim
Đông về quay quắt cuối năm
Bộn bề những nỗi băn khoăn phận người
Lặng ngồi tĩnh tọa soi đời
Bước trần gian lặng nghe lời thiên thu
Bước đi mà ngỡ bước về
Dọc đời-tĩnh-động nhiêu khê vô thường
Nhìn xuyên qua lớp mờ sương
Tịnh tâm từng bước theo đường đi lên…
TRẦM THIÊN THU