
Nơi quê nghèo trong một hang đá nhỏ
Hai ông bà lấy cỏ lót qua đêm
Giữa mùa đông lạnh cóng không có mền
Tiếng côn trùng vang lên lời than thở
Vì qúa nghèo nên vào hang để ở?
Hay lỡ đường dang dở bước hành hương
Đời bạc trắng! khi lỡ giữa canh trường
Ai cho trọ hay nương nhờ qua bữa
Qua phố thị hai người đi gõ cửa
Ánh mắt đời nhìn bằng nửa con ngươi
Tim đóng lại đâu còn chút tình người
Đêm hoang lạnh nụ cười, ôi đã tắt!
Giữa mùa đông nên lòng người lạnh ngắt
Giê-su buồn đau thắt trái tim yêu
Bước lang thang vào đêm tối tiêu điều
Tiếng gió hú như sáo diều chỉ lối
Bước lang thang chập chùng trong đêm tối
Chúa xuống trần cứu rỗi phải vào đây
Hang đá kia che chở tấm thân gầy
Tiếng côn trùng ngất ngây lời ca tụng
Những Thiên Thần hợp xướng hòa muôn cung
Nỗi vui,thương hòa chung quyện Đất-Trời
"Lạy Thiên Tử" cao sang xuống cứu đời
Nơi hèn nhất! là nơi Ngài xuống thế
Tấm gương Ngài cho muôn ngàn thế hệ
Sống chối từ hoa lệ chốn cao sang
Không như kẻ tục tử hám ngai vàng
Ngài là cửa "Thiên Đàng" của "Sự Sáng"