Headlines
Loading...
ÁNH SÁNG HOÀNG THU

ÁNH SÁNG HOÀNG THU


Nhìn thu vàng tiễn lá đi về cội
Luật tuần hoàn là gạch nối nhân gian
Chiếc lá xanh rồi cũng đến ngày tàn
Sẽ thối rữa để tan thành kiếp khác


Muốn nhả tơ con tằm phải lột xác
Có đau thương tan nát mới vào xuân
Thành cánh bướm đẹp xinh của đầu tuần
Nhởn nhơ bay vào xuân trời bất tận

Nếu kiếp tằm chẳng làm tròn bổn phận
Chỉ muốn nhàn để tận hưởng thân ta
Ở kiếp tằm chẳng lột xác thân ra
Sao có thể bước xa trở thành bướm

Để bay lên đài hoa vào buổi sớm
Và thưởng thức mật thơm hương Thượng Đế
Hãy làm tròn bổn phận đừng để trễ
Nếu qúa thời dễ kéo lại được đâu

Thiếu bổn phận sẽ gây những âu sầu
Tự ngồi đó buồn rầu than trách phận
Ai gây ra lận đận? tự chính mình!
Bởi ỷ nại vô tình hay cố ý

Cây muốn lớn phải hy sinh từng tí
Lá phải rụng ra đi vào kiếp khác
Rồi lộc non sẽ trổ ra hoan lạc
Hưởng ơn Trời bát ngát nở muôn hoa

Và Ánh Sáng Thượng Đế là món qùa
Soi gian trần chan hòa hơi ấm cả
Giữa mùa thu "Ánh Sáng" vàng óng ả
Ấm hồn con ấm cả khắp dương gian

Lá ra đi chắc lắm chiếc phàn nàn?
Trở về cội, hay cơ hàn nơi khác...
Nhìn ngoài kia lá vàng rơi lác đác
Ta nghe như tiếng nhạc ở trong tâm...  

Bên than van... và bên tiếng dương cầm
Bên cay đắng... bên hương trầm thơm ngát...
Bên hoang vắng... bên vui vẻ dào dạt...
Và ngoài kia... lá vẫn rơi xào xạc.

Thanh Sơn 28.10.2011