KHÔNG ĐỀ
Ta ngồi im dưới đáy chiều
Ngạt hơi cố đạp thẳng vào hư không
Ta rơi vào khoảng mênh mông
Chạy đua với những khoảng vòng thời gian
Ta gom những mảnh thăng trầm
Hóa thành tượng đá ngày đêm ngồi thiền
TRẦM THIÊN THU
Saigon, 29-9-2011
KHOẢNG TRƯA
Khoảng mùi hương hoa dại
Bay ngang khứu giác trưa
Một chút gì ngai ngái
Hơi đất nóng sau mưa
Thơ buồn rưng rức khóc
Như một đứa trẻ thơ
Tiếng ba gác khô khốc
Làm rạn nứt khoảng trưa
Hình như là sự thật
Tiếng người lanh lảnh rao
Bán lẻ đời cơ cực
Từng bước chân liêu xiêu
Thu mình trong góc nhỏ
Nhâm nhi ngụm cà-phê
Có vị gì rất đắng
Rỉ từ vết suy tư
TRẦM THIÊN THU